Toàn bộ hội trường trở nên cực kỳ sôi động và cuồng nhiệt, ai cũng rơi vào bầu không khí gọi là điên cuồng. Các fan vẫy tay và lớn tiếng hát theo Tạ Kỳ cùng Tư Không Dịch, hận không thể hất tung toàn bộ khán đài.
Trong bầu không khí như vậy, không ai chú ý đến người bên cạnh mình, nên dù có bị người khác không cẩn thận vung tay đáng trúng người, họ cũng hoàn toàn không để ý, hoặc là nói không thèm quan tâm mà chỉ lo nhìn idol mà thôi.
Trần Bân nhìn xung quanh, mọi người ai cũng đều cuồng nhiệt, khóe miệng hắn lộ ra tia cười lạnh, “Tiếp tục cười đi, tiếp tục hát đi, tiếp tục điên cuồng đi! Lát nữa chúng mày sẽ nhìn thấy thần tượng của bọn mày bị thương không thể chữa được, vô cùng chật vật và thê thảm. Không biết đến lúc đó tụi bây còn cười được nữa hay không?”
Trần Bân ấn nút di động.
Sau đó, gã đàn ông mặc đồ đen ngồi ở giữa hàng ghế gần sân khấu nhất từ từ khom lưng xuống, gã không hề kích động mà chậm rãi lấy một khẩu súng ngắn màu đen lóe lên tia sáng lạnh từ dưới ghế ngồi ra. Gã nở nụ cười điên cuồng liếm liếm môi, gã có thể tưởng tượng được, chỉ trong chốc lát nữa thôi nơi này sẽ hỗn loạn như thế nào. Gã cũng có thể tưởng tượng được sau khi Tư Không Dịch bị thương, vẻ mặt sẽ vặn vẹo đến cỡ nào. Kế đó, đám fan này chắc chắn sẽ điên cuồng chạy loạn, tạo thành sự kiện giẫm đạp lên nhau, không biết ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-doi-bat-quai-sieu-dang/1932477/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.