Một năm sau.
Ngày 20 tháng 11 năm 2010, tuyết rơi nhè nhẹ. Khi hoàng hôn buông
xuống, những bông tuyết đã ngừng chao liệng. Dấu chân nườm nượp đã phủ
hàng hàng lối lối trên tấm thảm đỏ trải trước rạp chiếu phim. Hôm nay là buổi
chiếu ra mắt bộ phim "Chuyện cũ thời dân quốc", trong phòng chiếu không lớnlắm, các nhân vật trong giới diễn viên đã tề tựu đông đủ. Tác phẩm điệnảnh sẽ được công chiếu vào tháng 12 này có mức đầu tư lên tới hơn nămtrăm triệu nên để đảm bảo doanh thu phòng vé, công tác tuyên truyềnquảng cáo trên toàn quốc cực kỳ rầm rộ, và Bắc Kinh chính là điểm đếnđầu tiên.
Tuy là diễn viên nam chính, nhưng Cố Nặc Nhất lạiđứng ở một góc. Người dẫn chương trình đã cất công nhắc anh nên chuyểnđến một vị trí bắt mắt hơn, nhưng chỉ được một lát anh lại ẩn mình phíasau đạo diễn và các diễn viên khác. Anh cứ bồn chồn mãi không yên, dường như đang chờ đợi một điều gì đó. Cuối cùng, di động trong túi cũng rung lên. Cố Nặc Nhất không nhấc máy mà lẳng lặng lẻn ra phía sau sân khấu,lỉnh ra ngoài từ cửa thoát hiểm. A Hoa đang đợi anh ở đó.
"Tìm thấy rồi ư?"
A Hoa gật gật đầu: "Tôi thấy giống lắm, nhưng không dám làm liều, sợ cô
ấy lại chạy mất. Chẳng phải đã vội chạy đến báo cho cậu rồi đây sao?"
"Giờ cô ấy đang ở đâu?"
A Hoa nói địa chỉ, không ngờ thì ra đó lại là hội trường của một trường đại
học. Cố Nặc Nhất cười nhạt, hai người bọn họ từ khi nào đã bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-doa-vi-do-la-em/122833/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.