Lăng Quân Dao bật cười, y nói : “ hai năm trước tại hạ diện kiến cô nương một mặt, những vẫn chưa được biết tên” Vân Tiếu Khuynh cười nhạt : “ nếu đã tình cờ, âu cũng là bèo nước gặp nhau, cần chi chấp nhất?!” nói đoạn muốn đứng dậy từ biệt nhưng Lăng Quân Dao giữ lại, y nói : “ nhiều lần tình cờ, ắt cũng là duyên, không phải sao?!”Vân Tiếu Khuynh một lần nữa nhìn kỹ nam nhân này, dung mạo quả thật thuộc hạng thượng đẳng, so với Hàn Kỳ nhà nàng đúng là kẻ tám lạng người nửa cân, khí chất vương giả tôn quý bức người, quả thật nhân trung long phượng, nếu là bình thường nàng có lẽ sẽ bỏ thêm ít thời gian chiêm ngưỡng dung mạo mỹ nam một chút, nhưng bây giờ chắc hắn cũng về rồi, không thấy nàng thế nào cũng lo lắng, mà nàng lại luyến tiếc hắn lo lắng….cho nên Vân Tiếu Khuynh lạnh giọng nói : “ duyên thì sao?! không liên quan đến ta….”Lăng Quân Dao nhìn nữ tử có chút không kiên nhẫn nhìn mình này, lần đầu tiên y đâm ra nghi hoặc về mị lực của mình, không lẽ y khiến cho người ta chán ghét đến như vậy, ngồi một lát cũng thiếu kiên nhẫn?!“ Cô nương, nếu đã đến thì cùng nhau uống một tách trà, cần chi phải gấp gáp đâu?!” Lăng Quân Dao cười cười, dung nhan như ngọc tăng một phần phiêu dật xuất trầnVân Tiếu Khuynh nhíu nhíu mày, miệng mân lên rất là buồn bực, nàng đâu có muốn đến, chẳng qua hắc y nhân thái độ cương quyết, nàng không muốn phiền phức cho nên đến thôi, một thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dien-vuong-gia-lanh-dam-vuong-phi/2583986/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.