VanGris, một ngôi trường hỗn tạp, vừa yên bình nhưng không hề thiếu đấu tranh cùng mâu thuẫn nội bộ. Sở dĩ nói hỗn tạp bởi vì VanGris đào tạo chiến binh, vừa học tập vừa dã chiến thu thập kinh nghiệm. Ở trường học VanGris, có hai loại người không có bạn, một là bị cô lập, một còn lại, chính là không ai dám chơi chung. Mà cô bạn nhỏ của anh, thuộc về loại sau. Willar vừa vào nhà ăn liền nhắm đến vị trí vắng vẻ nhất ở giữa trung tâm vòng nhộn nhịp. Cô gái này thật khiến anh vừa bực vừa buồn cười, đường đường là một thủ lĩnh, có ai lại tuyệt tình như cô vậy chưa? Khuôn mặt của anh là đáng giá nghìn vàng đó, vậy mà cô chẳng thèm mở con mắt ra mà chiêm ngưỡng anh sao?
Cô thật tuyệt tình mà, chỉ vì một giấc ngủ mà phun ra bốn chữ làm anh hoa đầu chóng mặt "Tôi không quen anh!". Anh phiền hà như vậy sao? Tồn tại ở một nơi dị thường như thế này, chắc là cô cũng sẽ phải dị thường nên mới bỏ lơ anh như vậy. Coi như đây là một lí do để bào chữa bản thân đi. Anh cũng chẳng ngờ, một nơi dị thường thế này, anh đúng là dị thường đến nỗi ảo tưởng sức mạnh mình đẹp trai. Nhưng anh và cô cũng giống người bình thường, cũng biết yêu, cũng biết thương, cũng biết hận.