Tằng Chi Dịch cùng Ôn Bạch Dụ chỉnh sửa mạch lạc, chuẩn bị kỹ càng nội dung buổi họp ngày mai, ra khỏi thư phòng thì cũng đã hơn mười hai giờ. Tằng Chi Dịch vốn đang nói chuyện, phát hiện Lại Thuấn Niên đang ngủ quên khi xem ti vi trong phòng khách, phút chốc bèn im lặng. Nhưng lại không kiềm được bản chất nhiều chuyện, y nhỏ giọng dò hỏi bạn học cũ kiêm sếp lớn Ôn Bạch Dụ.
“Các cậu cư nhiên đến bây giờ cũng còn bên nhau, thật sự là muốn làm hỏng mắt của mọi người à.” Tằng Chi Dịch hiếm khi đối với quan hệ của hai người bọn họ phát biểu ý kiến. Bình thường quá ít khi nhìn thấy hai người này bên nhau, có lúc đều quên mất bên cạnh Ôn Bạch Dụ còn có một nhân vật như Lại Thuấn Niên. Đều do Lại Thuấn Niên vừa điệu thấp vừa không ồn ào không ầm ỉ, lại do Ôn Bạch Dụ giấu người quá tốt. Nhưng mà quan hệ ngầm của bọn họ như vậy, rốt cuộc là tốt hay là không tốt, y cũng không nói lên được.
Ôn Bạch Dụ nhìn y, mặt không cảm xúc, không nhìn ra được tâm tình của hắn.
Tằng Chi Dịch sờ mũi một cái, đi ra khỏi cửa: “Tôi về đây, không quấy rầy các cậu nữa, gặp lại sau.”
Ôn Bạch Dụ tỏ vẻ không có gì, chỉ là nhìn chằm chằm người đóng cửa lại, cửa đóng kỹ sẽ tự động khóa lại. Xác nhận cửa chính đã khóa kỹ, Ôn Bạch Dụ đi tới ghế sa lông, khều khều Lại Thuấn Niên, đánh thức anh dậy.
Lại Thuấn Niên chợt giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dien-than-tiem-mi-nho/2253192/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.