Cô gái đó bay tới phía chỗ cậu, thở ra một dòng khí lạnh vào cổ cậu nhưng cậu vẫn có thể bình thản làm người kia ngạc nhiên, lên tiếng:
- Anh không phải là người thường?
Cậu quay qua nhìn cô gái đó mà mỉm cười, đi tới chiếc ghế gần đó mà ngồi xuống, dáng ngồi của một thái tử quyền lực trên Thiên Đình nhưng không được bố mẹ cho lên.
- Cô nói đúng rồi.
Cậu tiếp tục nói:
- Tôi chính là thái tử của Thiên Đình.
Cô gái đó nghe vậy liền quỳ xuống, ánh mắt bắt đầu ươm ướt, giọng nức nở vang lên nói:
- Tôi bị giết oan, xin giúp tôi với.
Thiên Bình nhíu mày lại hỏi:
- Vậy kể cho tôi nghe tất cả mọi chuyện được không?
Cô gái đó trả lời:
- Tôi bị người yêu hãm hại, hắn ta đã dùng bùa chú sẽ làm cho cơ thể tôi yếu dần đi và khi ngày đó tới, hắn ta đã chém tôi và kéo tôi vào khu vườn đầy quỷ dị đó, hắn ta còn nhờ người phong ấn tôi để tôi không thể siêu thoát. Nhưng được gặp các vị, tôi hy vọng sẽ giúp tôi bắt được hắn ta.
Thiên Bình lại tiếp tục hỏi:
- Vậy cô có thể miêu tả hình dáng hắn và chỉ chỗ cho tôi được không?
Cô gái ấy gật đầu đáp:
- Được.
. . .
Đến ngày hôm sau, tức ngày 8 tháng 1 năm 20XZ, Hoàng Sơn và Tiêu Kha đã đi tới một nơi gọi là ngôi miếu, họ không phải người thường nên nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/3324611/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.