Hoả Lân bật dậy trong cơn thịnh nộ, còn Như Quỳnh vô cùng hả hê nhưng ngay sau đó thì bị cậu ta kéo xuống giường và đè lên người cô ấy làm cô ấy hốt hoảng mà lấy tay đẩy người cậu ta ra khỏi người của mình. Cậu ta cười nham hiểm mà nói:
- Cô nương xinh đẹp...
Như Quỳnh với khuôn mặt cau có mà đáp lại:
- Ra khỏi người của tôi đi ông già...
Hoả Lân nhíu mày lại mà hỏi:
- Gì? Cô nói tôi là ông già ấy hả?
Như Quỳnh chớp chớp mắt liên hồi, rồi trong lòng suy nghĩ: "Sao có mùi khét rồi?", đang lúc cô ấy đang mải mê suy tư thì Hoả Lân đã hôn vào môi của cô ấy làm cô ấy mở mắt to tròn ra kinh ngạc rồi dùng lực mạnh đánh vào người cậu ta phải nhả ra, Như Quỳnh ngồi dậy với khuôn mặt đỏ như trái cà chua rồi tát mạnh vào mặt của Hoả Lân một cái. Cô ấy định đứng dậy thì cậu ta đưa tay kéo cô ấy lại ngồi vào đùi của cậu ta, Hoả Lân đưa cằm ngay trên vai của Như Quỳnh để dựa vào, lấy tay ôm chặt người cô ấy mà bảo:
- Môi sao ngọt thế?
Như Quỳnh lắp bắp mà trả lời:
- Bị hâm hả cha nội? Cái đồ lưu manh...
Hoả Lân bĩu môi nói:
- Người ta còn trẻ mà... có lưu manh đâu.
Như Quỳnh lập tức phản bác lại:
- Có nhé.
Hoả Lân chợt mỉm cười rồi nhanh chóng chuyển qua chủ đề khác, cậu ta hỏi:
- Trả hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/2729907/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.