Hoàn thành công việc xong xuôi, anh tưởng mình được lên lại trần gian nhưng không ảnh bị Diêm Vương không cho lên làm anh xuất hiện bộ mặt khó hiểu, thắc mắc hỏi:
- Sao vậy phụ hoàng? Lúc trước tống con lên, giờ không cho con lên là sao?
Diêm Vương mới ôn tồn bảo:
- Rồi con sẽ biết vì sao ta làm thế?
Hoàng Kiệt lại hỏi tiếp:
- Vậy mấy đứa trên kia thì sao?
Diêm Vương trả lời:
- Cũng vậy.
Anh mới cằn nhằn nói:
- Khó khăn lắm tụi con mới tìm được vợ mà. Sao lại chia cắt tụi con vậy? Con còn chưa tán được cô ấy nữa đó.
Diêm Vương vẫn kiên nhẫn trả lời câu hỏi của anh:
- Đã bảo rồi, một ngày nào đó con sẽ biết vì sao?
Anh bình tĩnh lại rồi hỏi:
- Vậy bao nhiêu năm ạ?
Diêm Vương thở dài nói:
- Không thể trả lời. Chờ đi.
Ở bên chỗ Mạnh Bà, các chị lớn đã tụ tập với nhau để tám chuyện, uống trà bỉ ngạn do đích thân Mạnh Bà pha chế. Tiểu Băng nhẹ nhàng cầm lấy tách trà rồi húp một ngụm và nói:
- Tội cho tụi nhỏ quá.
Huyết Tâm lạnh lùng nói:
- Chị đang thấy thương hay đang trêu đấy?
Tiểu Băng điềm đạm trả lời:
- Không biết, thương thì thương nhưng vẫn thích trêu chọc tụi nhỏ.
Hồng Lam nhíu mày lại mà nói:
- Chị nói như thế, thú thật em không hiểu.
Dương Ngọc bảo:
- Em cũng không hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/2729900/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.