Muốn chứ.
Cậu nói làm Hoả Minh giật mình, giọng nói này là của Thiên Quế mà. Anh ấy mới hướng ánh mắt xuống nhìn thấy cô ấy mở mắt ra chớp chớp, rồi cô ấy ngồi dậy nghiêng đầu nhìn chàng trai trước mắt. Hoả Minh vội vàng ôm chầm lấy cô ấy, một động tác nhẹ nhàng đến mức Thiên Quế vừa thấy lạ vừa thấy vui trong lòng. Hoả Minh buông ra rồi nhìn cô ấy rồi nói:
- Từ giờ trở đi, cô ở lại đây luôn khỏi cần về miếu.
Thiên Quế ngơ ngác hỏi:
- Hả? Vậy ai chăm coi miếu?
Hoả Minh bình thản đáp:
- Lập người mới là được.
- Hả?
. . .
Sau từ ngày hôm đó trở về sau, hai người đó dính nhau như sam, việc gì cũng đi với nhau khiến hai vợ chồng Hoả Lân ngỡ ngàng, nhưng không quên trêu chọc Hoả Minh khiến anh ấy không biết chui vào đâu để trốn. Hoả Linh Vương thấy con trai lớn như vậy nên quyết định chọn ngày đám cưới cho cả hai.
. . .
Một thời gian nối tiếp nhau dài đằng đẵng, bây giờ bụng của Như Quỳnh càng lúc càng lớn, đi lại có đôi lúc khó khăn vì bụng to quá cỡ sắp tới là gần tới ngày sinh rồi.
Cô đang ngồi trên ghế đọc mấy quyển sách mà Hoả Lân đem từ nhân gian, bỗng dưng cảm thấy đau bụng, cô ôm bụng rồi kêu lên một tiếng:
- Có ai không?
Mấy người hầu bên ngoài nghe tiếng gọi nên vội chạy vào và hốt hoảng gọi hoả y đến. Hoả Lân biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-lac-vao-cuoc-song-tran-gian/2729874/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.