🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gọi điện? Nhưng mình không biết gọi.

Tiểu Tê Vô mím môi, buồn rầu nói: “Nhưng mình không biết gọi.”

Lượng Lượng: “Mình dạy cậu.”

Cậu bé giơ tay, muốn lấy điện thoại trong tay Tê Vô, lại phát hiện tay mình xuyên qua điện thoại, cậu bé khiếp sợ nhìn cảnh này: “Mình, mình… Hình như mình trong suốt!”

“Đừng sợ!” Tiểu Tê Vô an ủi cậu bé: “Không sao đâu, không sao đâu! Chúng mình tìm mẹ trước nhé?”

Lượng Lượng chưa từng trải qua mấy chuyện thế này, vừa không biết vừa sợ hãi, lập tức ngồi xổm trong góc tường, ôm đầu: “Thế nên bọn họ mới không nhìn thấy mình sao?”

Nói xong lại nhìn về phía Tê Vô: “Vậy sao cậu lại thấy được mình?”

Tê Vô nghĩ nghĩ: “Mình là người trông coi miếu của miếu Diêm Vương.”

Lượng Lượng “Oa” một tiếng lập tức bật khóc: “Diêm Vương, có phải mình chết rồi không hu hu hu, mình không muốn, mình muốn mẹ, mình phải về nhà!”

“Mình giúp cậu tìm mẹ.” Nhìn cậu bé khóc đáng thương như vậy, Tiểu Tê Vô không đành lòng, nhỏ giọng an ủi: “Cậu chưa chết, cậu chưa chết mà, mình thấy, cậu chưa chết nên đừng khóc nữa nha.”

Lượng Lượng khóc thút thít nhìn cô bé: “Thật hả?”

Tiểu Tê Vô gật đầu: “Ba mình biết rất nhiều, lát nữa mình sẽ giúp cậu hỏi ông ấy.”

Người lớn luôn là liều thuốc an thần, Lượng Lượng khóc đến nỗi mắt sưng đỏ, ngồi trong góc: “Mình còn có thể gọi điện thoại cho mẹ không?”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-dan-theo-quy-than-livestream-bao-hong/3778041/chuong-44.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.