Ngày rời đi, tiểu Diêm Vương ôm bình sữa đứng ở trước điện Diêm Vương, bên cạnh là Tô Văn hai tay trống không, một lớn một nhỏ lại không có một chút hành lý nào.
Không biết tại sao, thấy hình ảnh này, Cấm Văn lại cảm thấy lòng có chút chua xót.
Khổng Lẫm cầm ra một cái cặp sách nhỏ đưa đến: "Đây là ta dùng thùng công đức của miếu Thành Hoàng mua được, các người tạm thời dùng trước, bên trong còn đựng đồ cúng mới cúng nữa."
Hình dạng của cặp sách nhỏ rất dễ thương, màu hồng phấn, bên trên còn có hai cái lỗ tai.
Tiểu Tê Vô còn là lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, nhón chân nhéo lỗ tai nhỏ một cái: "Lỗ tai này rất mềm nha."
Tô Văn nhận lấy, cúi đầu nhìn trái cây, bánh bích quy bên trong, quả thật... Là đồ cúng.
Hắn hằng năm không ăn uống lần đầu tiên cảm thấy, Địa phủ thật sự là nghèo rớt mồng tới.
"Đế Thính cũng đi theo đi, dù sao cũng là vật cưỡi của đại nhân, cũng có thể bảo vệ được đại nhân." Cấm Văn kêu Đế Thính đi vào, nói: "Chỉ là đi lên Nhân giới, ngươi đổi hình dạng, biến thành chó đi."
Có thể đi cùng với Diêm Vương đại nhân đến Nhân giới, Đế Thính cầu còn không được, cũng không để ý chuyện biến thành chó, lập tức biến hình vây quanh Tiểu Tê Vô.
Khổng Lẫm dặn dò xong tất cả mọi chuyện: "Chỗ ở của các ngươi cũng đã tìm xong rồi, chúng ta sẽ thường đi thăm các ngươi."
Tô Văn đứng tại chỗ không nhúc nhích, đôi mắt âm trầm, cũng không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-dan-theo-quy-than-livestream-bao-hong/3778014/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.