Tô Văn yên lặng, lúc sau mới lên tiếng trả lời: “Vâng.”
Cấm Văn cười gật đầu nói: “Đại nhân thật lợi hại, ngài xem, sát khí bị linh khí đại nhân xua tan đi rất nhiều, hôm nay những thứ kia không hoạt động, quỷ hồn không sợ lạnh như vậy nữa.”
Dứt lời, lấy sữa còn thừa lại đổ đầy vào bình, lúc này này mấy ngày nay tiểu Diêm Vương đều có sữa để uống.
Tiểu Tê Vô thở dài một hơi nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.”
Bé cầm lại bình sữa của mình sau đó hỏi: “Vậy không phải chúng ta đây có thể lên đường rồi sao?”
Bởi vì tuổi còn nhỏ, ba năm nay tiểu Diêm Vương đều luôn ở trong điện Diêm Vương ít khi nào ra bên ngoài, hàng năm chỉ có đi cửa U Minh một lần, để các ác quỷ sợ hãi không còn phấn khích.
Hôm nay là lần thứ ba bé đi ra ngoài, điều này cũng là nguyên nhân Tô Văn từ cửa U Minh trở về.
Thần thú Đế Thính đã chờ bên ngoài điện, vì chiếu cố tiểu Diêm Vương, trên người Đế Thính còn cố ý để một chiếc ghế nhỏ.
Tiểu Diêm Vương đi ra ngoài, Đế Thính ngoan ngoãn cúi đầu để bé sờ sờ: “Đế Thính, xin chào ngươi.”
Đế Thính được yêu thương mà lo sợ: “Diêm Vương đại nhân năm nay đã biết gọi tên thuộc hạ rồi.”
Tiểu Tê Vô cười đến cong cả mắt: “Sang năm ta sẽ càng lợi hại hơn.”
Hàng năm Đế Thính ở Địa phủ, nghe tiếng kêu rên của nhóm oán quỷ lỗ tai cũng muốn chết lặng, nay nghe được thanh âm thanh thuý của tiểu Diêm Vương, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-vuong-dan-theo-quy-than-livestream-bao-hong/3778004/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.