Ngày hôm sau đến trường, việc đầu tiên của Kiều Điềm là từ trong ngăn kéo rút ra thanh chocolate ăn thật cẩn thận.
Nhìn sang tổ bên cạnh An Nhiễm Nhiễm còn chưa tới, Kiều Điềm đột nhiên cảm thấy có chút tội lỗi, người ta tặng chocolate cho Thẩm Dục, không nghĩ tới, lại vào miệng cô.
Nhưng mà cũng không thể không thừa nhận, chocolate này ăn thật sự ngon, không ngờ tên xấu xa kia thế mà lại không thích, thật sự không có lộc ăn.
Cô cho rằng chuyện hôm qua phát sinh như vậy, An Nhiễm Nhiễm cũng nhìn thấy, hôm nay sẽ không bỏ đồ gì vào ngăn bàn của Thẩm Dục nữa, cuối cùng tình cảm thiếu nữ cũng như lấy nước đổ vào biển đông.
Không nghĩ tới, mới vừa ngồi xuống mở sách vở ra, đọc tới dòng thứ hai An Nhiễm Nhiễm liền tới rồi.
Cô vào phòng học không đến ngay chỗ ngồi của mình, mà là lập tức đi thẳng đến bàn cuối cùng, đem một túi đồ nhỏ trong tay nhét vào trong ngăn kéo của Thẩm Dục.
Kiều Điềm cúi đầu, làm bộ không nhìn thấy.
Nhưng An Nhiễm Nhiễm bỏ vào xong một lúc sau cũng không đi, đứng ở chỗ Thẩm Dục, kêu một tiếng, "Kiều Điềm?"
"..."
Kiều Điềm vô thức ngẩng đầu lên, liền thấy An Nhiễm Nhiễm hướng về phía mình một chút, sau đó từ trong cặp lấy ra một hộp điểm tâm nhỏ, "Kiều Điềm, đây là cho cậu."
"A? Mình, mình cũng có sao?"
An Nhiễm Nhiễm gật đầu, "Ừ, tặng cho cậu, ba mình vừa từ nước ngoài về, mang theo rất nhiều, mình có chia cho các bạn học khác, hộp này liền tặng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-diem-tam-ngot-ngao/1168059/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.