Lệ tìm cái túi nhựa đem ảnh chụp bỏ vào trong.
Một tháng sau lại gặp mặt, Cư Ứng Phong đem đồ vật này nọ, giao phó công việc cho luật sư, bảo hắn đi điều tra Điền Vân gần đây cùng người nào qua lại, chỉ nói về sau sẽ có dùng.
Cư Ứng Phong trở về muốn đem gì đó cho Sử Kiến Nghiệp, Sử Kiến Nghiệp như là một đứa trẻ bắt được quà tặng, vội vã mở gói quà, sau đó đi ra ngoài ném vỏ bao bì.
Nhìn cậu đi ra ngoài, Cư Ứng Phong nói với Lôi Lệ Phong Hành.
“Ngày 1 tháng 5 chúng ta là có thể đi ra ngoài.”
“Lão đại, con thỏ làm sao bây giờ?”
Lôi có chút lo lắng. Cư Ứng Phong nhìn hắn một cái.
“Tôi không có ý tứ khác, nhưng mà lão đại nếu đã mở bao bì ra có phải hay không nên có dặn dò? Hay nói từ bỏ? Mở bao bì quà một khi rời khỏi chủ nhân, tôi sợ rất nhiều người đều đã nghĩ bắt đầu.”
“Đây đúng là điều tôi muốn nói cùng mọi người, ngày 1 tháng 5 chúng ta chỉ đi bốn người, lưu lại một người.”
Cư Ứng Phong nhìn về phía những người được đi.
“Tôi muốn cậu ở lâu vài ngày giúp tôi xem con thỏ, ngày 26 tháng 5 con thỏ đi tù mãn một năm, tôi sẽ tạm bảo lãnh cho cậu ấy đi ra.”
“Không thành vấn đề.”
Sử Kiến Nghiệp trở về nhìn Cư Ứng Phong cầm hai cái lọ thuốc ngắm nghía. Thuận miệng hỏi.
“Ai bị bệnh sao?”
“Không có, thuốc bảo vệ sức khoẻ mà thôi.”
“Ách.”
Sử Kiến Nghiệp đi đến bên giường muốn lên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-de/67294/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.