Chính là, cái gì nên xảy ra thì phải xảy ra.
Chồn Bạc thuận lợi trong vòng năm tháng, lợi dụng con dấu tên của Trịnh Hàn cùng các văn kiện có chữ ký, chuyển chi phiếu ba trăm vạn là vốn lưu động của công ty đi, thêm bảy trăm vạn khác đã đầu tư vào công trình nhưng cũng vì vốn lưu động bị thiếu mà dừng lại.
Chuyện này bại lộ vào lúc kiểm tra sổ sách, sổ sách ghi rõ Trịnh Hàn đem vốn lưu động toàn bộ chuyển đi, Trịnh Hàn thề thốt phủ nhận, thế nhưng khi tiếp tục điều tra thì lòi ra việc y từng làm giả sổ sách, mặt Trịnh Hàn tái mét, bởi vì những thứ đó đúng là do y chuẩn bị sẵn trước khi tham gia công việc này.
Chồn Bạc cao minh ở chỗ, hắn lợi dụng Trịnh Hàn thời gian đầu đi lừa sự tin tưởng của Điền Vân. Chờ lấy được con dấu và chữ ký đồng ý của Trịnh Hàn thì mới tiến hành âm mưu, hơn nữa mặc kệ là trong sổ sách lưu trữ, hay là trên chữ ký văn kiện đều là tên Trịnh Hàn. Khiến y hết đường chối cãi.
Với một đống chứng cớ trước mặt, Trịnh Hàn lần này không có thời gian bỏ trốn đã bị bắt. Bởi vì không chịu khai rõ mọi chuyện và bồi thường, cộng thêm thái độ không hợp tác, toà phán y mười năm, tòa án bắt y giao ra tiền tham ô, thế như có trời mới biết tiền không phải là y cầm đi thì lấy đâu ra mà đền?
Sử Kiến Nghiệp cùng Bạch thiếu gia thành người bị hại, tiền không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-de/3287943/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.