Sử Kiến Nghiệp đầu tiên là dùng miệng bao lấy cự vật của Cư Ứng Phong. Dùng đầu lưỡi ở phía trên nhẹ nhàng liếm láp, đem cự vật đang dần ngóc đầu dậy kéo về phía mình rồi mới đem vật đó nhét vào cổ họng, cậu phát hiện chuyện khẩu giao này nếu thành thạo sẽ không cảm thấy thống khổ. Ít nhất thì cũng sẽ không bị sặc.
Nếu cứ chân thật nhìn nhận nó là cái vật đó đó trong quần nam nhân thì, có lẽ sẽ nhổ ra, nhưng cứ nghĩ nó chỉ đơn thuần là một cục thịt hoặc một cây xúc xích là được rồi.
Cự vật ấm áp, không mềm không cứng, đầu lưỡi cuốn lấy liếm láp rồi ra sức hút, Sử Kiến Nghiệp trong lòng hung hăng nghĩ, [hút khô anh ta luôn, cho anh ta khỏi nứng nổi nữa].
Đột nhiên hai tay Cư Ứng Phong ôm lấy đầu của cậu hướng về háng mình ấn xuống, đem cự vật của mình ở bên trong ra sức nhấn nhấn.
“Ặc! Oa a!”
Sau vài tiếng rên rỉ, một đống chất lỏng trắng nóng bắn thẳng vào miệng Sử Kiến Nghiệp.
Sử Kiến Nghiệp căn cứ vào kinh nghiệm trước đây của mình thì hiểu rằng không thể đem dịch thể của Cư Ứng Phong nhổ ra, sẽ khiến hắn bóp lấy miệng của cậu, ép cậu nuốt xuống, nhưng mà cậu lại không muốn nuốt nên phải giả bộ ở trong miệng đẩy qua đẩy lại, làm cho dịch thể chảy dọc theo khóe miệng.
Chất lỏng trắng đục chảy dọc bên khóe môi đỏ tươi, bộ dạng chọc người ta thương yêu biết bao?
Sử Kiến Nghiệp lại không tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-de/3287927/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.