Chương trước
Chương sau
Đang lúc Độc Cô Tuyệt cố gắng phê duyệt xong một núi tấu chương, ba người kia lại ngồi sung sướng, vừa ăn vừa thương lượng tìm cách chỉnh Độc Cô Tuyệt.

Vũ Mục cùng Kỳ Thế Vấn bởi vì bị lừa nên nói kế hoạch có bao nhiêu ác liệt thì có bấy nhiêu ác liệt, Bảo Bảo thiện lương của chúng ta vừa nghe xong đương nhiên liền mềm lòng, hơn nửa ngày mới chọn ra được một biện pháp.

“Như vậy có hay không quá đáng?”

Bảo Bảo còn đang do dự, nó muốn xuất cung đi chơi vài ngày nhưng lại không yên lòng về Tuyệt, hơn nữa hiện tại còn đang mang thai lại càng lo lắng hơn.

“Không có chuyện gì, ở trong phủ ta đố ai dám ra tay với ngươi, ta sẽ bảo vệ ngươi cùng tiểu bảo bảo, theo ta nghĩ, trong hoàng cung còn nguy hiểm hơn, đám tần phi kia chỉ cần ra tay vài cái ngươi liền thảm.”

Bảo Bảo nghe hắn nói cũng đúng, trong nội tâm cán cân dần dần nghiêng về một bên.

Kỳ Thế Vấn nhìn thần sắc của Bảo Bảo, biết ngay là đại công cáo thành, ha ha, cuối cùng cũng xong nha, chỉ cần mang Bảo Bảo ra cung đến phủ hắn chơi vài ngày, thứ nhất là an toàn, thứ hai, tất nhiên là có thể khiến tên hoàng để hỗn đản kia tức chết, làm cho hắn nếm thử nỗi khổ tương tư.

“Nhưng Tuyệt chắc chắn sẽ không đồng ý…”

Cũng phải, theo như trình yêu thương Bảo Bảo của Độc Cô Tuyệt, kế hoạch này muốn thành công thực sự là khó như lên trời, làm sao mới có thể thuyết phục hắn bây giờ?

Ba người ngồi cùng một chỗ tự hỏi, Bảo Bảo cảm thấy có chút đói, liền gọi cung nữ bưng chén nước quả lên, uống một ngụm nhỏ, nhưng vì quá ngọt nên cũng không uống nữa.

Đột nhiên, nó cảm thấy bụng bắt đầu đau, môi đều trắng không còn chút máu.

“A, đau quá! Mau… Truyền thái y!”

Kỳ Thế Vấn cảm thấy không đúng, lập tức gọi người đi tìm thái y, đồng thời cẩn thận ôm lấy Bảo Bảo đặt lên giường.

Bảo Bảo ôm lấy bụng, mồ hôi lạnh từ trên trán chảy xuống, nhưng trong nội tâm lo lắng hơn… Con của nó.

Chẳng lẽ là động thai?

Kỳ Thế Vấn cùng Vũ Mục liếc mắt nhìn nhau, lập tức bác bỏ khả năng này, lúc trước không phải rất khỏe sao, sao tự nhiên lại đột ngột đau?

Là chén nước quả kia!

Bọn họ đột nhiên nghĩ đến Bảo Bảo có uống qua một ngụm, đúng vậy, những vụ kê đơn trong hoàng cung là vô số kể, bọn họ làm sao có thể vô ý như thế!

Thái y vội vàng chạy vào phòng, bắt mạch xong, lập tức lấy ra vài viên dược cho Bảo Bảo ăn, nhìn bé có chút tốt hơn liền viết thang thuốc bảo cung nữ đi bốc.

Mà Độc Cô Tuyệt sau khi nhận được tin cũng lập tức chạy đến, chứng kiến bộ dạng thống khổ của Bảo Bảo hận không thể vì bé mà chịu đựng thay!

“Đây là chuyện gì hả!?”

Hắn hạ thấp thanh âm, lại giấu không được cuồng nộ trong giọng nói.

“Nhìn bệnh trạng, là bị hạ thuốc sẩy thai, cũng may liều thuốc rất ít, đã bình thường lại rồi.”

Thái y nói như vậy, càng làm Kỳ Thế Vấn chắc chắn suy đoán lúc trước.

“Chén nước quả vừa đưa lên khi nãy đảm bảo có vấn đề.”

Độc Cô Tuyệt nắm chặt tay của Bảo Bảo, đau lòng không thôi, Bảo Bảo ở cạnh hắn mà lại gặp phải chuyện như vậy, bản thân hắn sơ sẩy đến mức làm cho người khác có dịp ra tay, hết thẩy đều lại sai lầm của hắn!

“Để cho Bảo Bảo đến phủ của ta ở đi, hiện tại triều đình cùng trong cung đều không yên ổn, ở lại chỗ này rất nguy hiểm…”

Độc Cô Tuyệt vốn định phản đối, nhưng lo lắng lại xảy ra chuyện như vậy, cuối cũng vẫn là đáp ứng.

Trong khoảng thời gian không có Bảo Bảo ở đây, hắn nhất định phải hảo hảo thanh lý hậu cung, vì người thương của hắn, cũng vì dẹp đường cho hài tử của hắn…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.