"Tiểu thư, mấy người kia đã tỉnh, người muốn gặp họ không?" Sánh sớm ngày thứ hai, Mộng Vũ nhẹ giọng hỏi Thương Lung Tình có muốn gặp hai người nàng cứu hôm qua không.
"Tỉnh rồi sao? Gọi bọn họ vào đi." Hai mắt Thương Lung Tình từ từ nhắm, nhàn nhạt nói.
"Được, tiểu thư, người chờ em một lát." Mộng Vũ gật đầu đáp lời, liền xoay người đi ra ngoài.
Một lát sau, nàng gặp được một nam một nữ theo sau Mộng Vũ tiến đến, thấy Thương Lung Tình, liền cung kính quỳ xuống: "Đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư. "
Thương Lung Tình mở mắt ra, thần sắc lạnh nhạt nhìn hai người họ, có chút kinh ngạc, vậy mà lại là song bào thai, hai gương mặt giống nhau như đúc, khuôn mặt trơn bóng trắng nõn, nam thì nhiều hơn một phần cương nghị, phong thần tuấn lãng, nữ lại nhiều hơn một phần kiều mị. Nếu như đều không nói chuyện, cùng mặc nam trang, rất khó phân biệt rõ người nào!
"Đứng lên mà nói đi. Các ngươi là loại người nào, tên gọi là gì?" Thương Lung Tình kinh ngạc một chút, sau đó nhàn nhạt mở miệng.
"Ta gọi Mục Vũ, ca ca kêu Mục Tinh , trước kia chúng ta là sát thủ, vốn đã tưởng thoát ly khỏi tổ chức, lại không nghĩ rằng bị đuổi giết hãm hại, mới có ngày hôm qua bị thương, đa tạ tiểu thư đã cứu chúng ta một mạng. Chúng ta nguyện ý làm thuộc hạ của tiểu thư báo đáp ân tình." Mộng Vũ chỉ dựa vào trực giác tin tưởng Thương Lung Tình, quả nhiên, Thương Lung Tình không làm cho nàng thất vọng.
Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/176993/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.