Thương Lung Tình tựa vào trong dục dũng* (bồn tắm đó ^^),nhắm mắt dưỡng thần, trong dục dũng cánh hoa màu đỏ trong nước chuyển động, tỏa hương hoa nhàn nhạt, nước ấm cũng tản ra sương mù, làm cho cả người nàng phảng phất rơi vào không gian mê huyễn, như ảo như thực, như huyễn như mộng. Nguyên bản không khí bên trong đang yên tĩnh, đột nhiên trở nên quỷ dị khó lường, Thương Lung Tình dựa vào giác quan mẫn cảm định hướng, nhặt lên một cánh hoa trên mặt nước, sắc bén phóng ra ngoài.
"Bổn vương thế nào không biết vương phi của bổn vương lại hung mãnh như vậy, hay nàng muốn mưu sát chồng, tái giá với người khác, hử?" Đông Phương Dịch Hàn thần sắc đạm mạc như băng, hơi thở lãnh lẽo nói. Trong lòng lại vô cùng khiếp sợ: Vừa rồi tốc độ của nàng nhanh kinh người, chỉ là một cánh hoa, lại gây ra lực sát thương lớn như vậy, vương phi này của hắn, rốt cuộc có bao nhiêu bí mật mà mình chưa biết?
"Hừ, đối với kẻ rình trộm, ta không cần thiết nương tay." Thương Lung Tình hừ lạnh nói, thừa dịp hắn không chú ý đến, nhanh chóng phủ lên người một kiện xiêm y mỏng manh.
"Rình trộm? Bổn vương sao phải rình trộm ngươi? Ngươi thế nhưng là vương phi danh chính ngôn thuận của bổn vương đấy!" Đông Phương Dịch Hàn giống như chơi xấu, nhàn nhạt nói. Ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Thương Lung Tình ngạo nghễ đứng ở kia, mới ra khỏi nước nên sợi tóc còn ướt sũng, đen nhánh còn dính nước, khi ánh trăng chiếu rọi xuống, lóe lên ánh sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/176986/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.