Lúc trở lại Tiêu Dao Vương phủ đã gần đến hoàng hôn, đèn lồng treo ở phía góc tường trên đường đã sớm thắp sáng, ánh sáng ngũ sắc theo gió chập chờn, vì đường phố tăng thêm một tầng màu sắc, phố xá náo nhiệt cũng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng có người đi qua, còn có tiếng trẻ con cười hi ha. . .
"Đến rồi, tỉnh tỉnh" Thương Lung Tình đẩy người Đông Phương Dịch Hàn một cái, im lặng rút người ra, người này thật kỳ quái, thế mà lại có thể dựa vào trên người nàng ngủ gần một ngày, hay là hắn đang cố ý? Mà mình cũng không giải thích được, tại sao khi nhìn thấy khuôn mặt yêu nghiệt của hắn đang ngủ lại không nỡ đánh thức hắn.
"Ừm, đến rồi à, ta lại có thể ngủ lâu như vậy?" Hiển nhiên là Đông Phương Dịch Hàn còn có chút mờ mịt, ngoài ý muốn thế nhưng mình ngủ được sâu đến thế, hơn nữa còn là ở trên đường? Đưa tay ra duỗi thắt lưng, ngẫm nghĩ, không biết đã bao lâu hắn ngủ được một giấc ngon như vậy, không cần phải dưới tình huống lo lắng suy nghĩ, mà được thoải mái buông lỏng cảnh giác. Trong con ngươi thoáng qua vẻ khó hiểu và ngoài ý muốn. . .
"Ngủ giống như heo ấy, còn nói cái gì." Thương Lung Tình tức giận. Đứng lên, định xuống xe ngựa, lại không nghĩ rằng bởi vì ngồi quá lâu không di chuyển, cho nên chân tê cứng, không đứng được, tay quýnh lên không nắm được cái gì, mắt thấy sẽ phải ngã xuống, trên eo lại đột nhiên xuất hiện thêm một cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593835/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.