Editor: Ôp
"Vâng, con trở về còn có chuyện phải xử lý." Mặc dù Thương Lung Tình có điểm không muốn rời xa tình thương của phụ thân, nhưng mà cũng không thể ở chỗ này mà không trở về. Nàng còn chưa quên chuyện đã hứa với Nam Cung Hành Vân đây.
"Àiii, được rồi. Vậy sau này nếu rãnh rỗi nhớ quay về, con nhớ chiếu cố thật tốt mình." Thương Minh bất đắc dĩ đáp lại. Trên khuôn mắt tràn đầy không nỡ và buồn bã. . .
"Vâng, con sẽ, người cũng vậy." Thương Lung Tình khó có được lúc lên tiếng nhỏ nhẹ như vậy, kiên nhẫn nói chuyện, ngay cả chính nàng cũng có chút ngoài ý muốn. Chắc là do nhìn thấy phụ thân của nguyên chủ, lại còn một phần tình thương của cha khó có được đi?
Đông Phương Dịch Hàn thủy chung vẫn duy trì trầm mặc, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm vào Thương Lung Tình, trong lòng vì chuyện nàng nói phải xử lý mà phiền muộn. Mặc dù hắn không biết Thương Lung Tình muốn làm gì, nhưng cảm thấy chuyện của nàng không giống bình thường. Không biết tại sao, cứ cảm thấy như hai người bọn họ rõ ràng sống chung một chỗ, nhưng lại có một loại cảm giác rất xa xôi, loại cảm giác này khiến cho hắn hoảng sợ phiền não bất an. . .
Ban đêm, những vì sao lấp lánh xung quanh vầng trăng sáng, ánh trăng chiếu rõ lên cả vùng đất rộng rãi, khoác thêm cho vùng đất một tầng ngân quang thật mỏng, hết sức kỳ ảo, làm cho người ta thấy rất thoải mái, thích hợp trầm tư ở một địa phương tốt.
Thương Lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593833/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.