"Đúng rồi, qua ít ngày nữa sinh nhật ta, nàng nhớ nhanh chóng chuẩn bị lễ vật cho ta ha." Đông Phương Dịch Hàn liếc Thương Lung Tình, đôi mắt chớp chớp, ý vị thâm trường nói một câu.
Thương Lung Tình vừa nghe, trợn tròn mắt, không còn gì để nói, hiện tại mới khi nào chứ, cách sinh nhật hắn còn quá sớm đi? Bây giờ đã chuẩn bị lễ vật, chẳng lẽ phải đợi cho mốc meo sao? Huống chi bọn họ cảm tình tốt lắm hả? Có cần thiết muốn nàng chuẩn bị lễ vật không? Lấy thân phận cùng địa vị của hắn, sẽ để ý phần tiểu lễ vật này sao? Mặc kệ hắn, trực tiếp lướt qua hắn, đi ra ngoài. . .
"Ái phi, khoan đã đi, đợi ta với." Đông Phương Dịch Hàn hiển nhiên không nghĩ tới thái độ Thương Lung Tình là như vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ, trong con ngươi lướt qua một tia kinh ngạc, lập tức lớn tiếng hô, đuổi theo.
"Ngươi không cảm thấy thực nhàm chán hả?" Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn đang đuổi theo, vẻ mặt hắc tuyến, nàng cũng không không phải cùng hắn đang chơi đuổi bắt, tức giận lên tiếng hỏi.
"A, làm sao có thể nhàm chán được? Ái phi muốn đi đây, ta liền cùng nàng đi." Đông Phương Dịch Hàn lại trở về khuôn mặt hi da tươi cười của hắn, cười khẽ mở miệng. Trong thần sắc lại nhìn không ra là thật hay giả. . .
"Ta nghĩ muốn đi vệ sinh, ngươi cũng đi theo?" Thương Lung Tình bực mình không nói gì, lướt qua hắn, đi không quay đầu lại, cố ý chậm rì rì quăng ra những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593811/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.