"Nàng bị thương?" Dịch Thủy Hàn sắc mặt lạnh nhạt, khi ánh mắt nhìn về phía cánh tay bị thương của Thương Lung Tình, con ngươi thâm thúy lóe qua một tia đau lòng, ánh mắt sắc bén quét về phía mấy cỗ thi thể, rất muốn bầm thây vạn đoạn bọn chúng. . .
"Ách, không có việc gì, không chết được." Thương Lung Tình không nghĩ tới gặp được hắn ở chỗ này, mặc dù trong lòng cảm kích, nhưng sắc mặt lại lạnh lùng. Lập tức tránh thoát ôm ấp của hắn, lấy ra dược cầm máu trong áo, xé một góc áo, cột trên cánh tay bị thương, động tác nhanh mà thuần thục, nhìn không ra là người đã học qua, nhưng lại làm liền mạch lưu loát.
Dịch Thủy Hàn hơi hơi nhíu mày, trong lòng nghi hoặc, Thương Lung Tình động tác thuần thục như thế, căn bản không giống như nữ tử thông thường. Nàng rốt cục là đã trải qua chuyện gì, mới có thể trấn định đối mặt với chuyện này như thế?
" Làm sao ngươi xuất hiện tại nơi này?" Sau khi Thương Lung Tình xử lý tốt cánh tay bị thương của mình, liền nghi hoặc mở miệng hỏi.
"A, nương tử, ta cứu nàng, chuyện này nên lấy thân báo đáp nha?" Dịch Thủy Hàn thu hồi nghi hoặc trong lòng, bỏ qua lời nói Thương Lung Tình, lại nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của nàng, khóe môi hơi hơi nhất câu, lộ ra nụ cười tà mị, xuất khẩu trêu tức nói.
"Ngươi. . ." Thương Lung Tình hiển nhiên không nghĩ tới Dịch Thủy Hàn sẽ nói ra lời như thế, lại nhất thời nghẹn lời. Ngây người xong, bỗng nhiên cười, môi đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-vuong-tuyet-sung-han-phi/1593806/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.