Chương trước
Chương sau
Thời tiết sáng sủa, trời xanh không mây, ánh mặt trời chiếu rọi, làm cho mọi nơi đều nhiễm lên một mảnh sắc thái huyền ảo. Thương Lung Tình một thân nam trang màu lam, nằm ở trên cỏ nơi có một cây đại thụ che sáng, miệng ngậm một cây cỏ nhỏ, ngâm nga một ca khúc không rõ ràng, nhàn nhã vắt chéo chân, từ xa nhìn lại, bộ dáng rất giống như một công tử phóng khoáng.
"Tiểu thư, hiện tại chúng ta đi ra ngoài sao?" Mộng Vũ nhìn Thương Lung Tình mặc nam trang, khuôn mặt được tô tô vẽ vẽ cẩn thận, cảm thấy có chút buồn cười, tiểu thư trang điểm thành như vậy, người không biết còn cho rằng nàng là nam tử đấy. Nhìn tư thế cùng bộ dáng hiện tại của nàng, muốn giống bao nhiêu thì có bấy nhiêu, cứ như là hình tượng của công tử phóng đãng trong gia đình phú quý vậy.
"Ừ, chuẩn bị tốt liền đi ra ngoài, cũng đã vài ngày ta chưa ghé qua tửu lâu." Thương Lung Tình mở mắt ra, ngồi dậy, đứng lên vỗ vỗ quần áo, tâm tình sung sướng nói.
~*~*~*~*
"Công tử, ngài đã đến rồi?" Thương Lung Tình vừa đi vào tửu lâu Thiên Tình, Tiểu Long vẻ mặt hưng phấn chào đón, cao hứng nói.
"Ừm, đến sương phòng rồi nói." Thương Lung Tình gật gật đầu, cười khẽ mở miệng, thẳng một đường đi đến căn phòng riêng bí mật của nàng.
"Gần đây mọi chuyện có ổn không?" Thương Lung Tình nằm trên trường kỳ, híp mắt, sắc mặt lạnh nhạt hỏi Tiểu Long vừa đến không lâu.
"Vâng, công tử, hết thảy đều bình thường." Tiểu Long nhìn Thương Lung Tình, thần thái sáng láng đáp lại. Tửu lâu mới buôn bán được mấy ngày, nhưng mỗi ngày khách hàng đều đến chật ních, mọi người tới đây nối liền không dứt. . . Đồ ăn không chỉ có nhiều loại, nhạc cũng mới mẻ độc đáo, tự nhiên như vậy mà hấp dẫn càng nhiều khách đến nếm thử, người người đều khen không dứt miệng, có vị khách đặc biệt, còn bỏ ra một số tiền lớn, yêu cầu muốn gặp trù sư (đầu bếp),còn muốn mua người sướng nhạc nữa. Nhưng không ai biết rằng, tất cả những thứ này đều là công lao của công tử. . .
"Ừ, vậy là tốt rồi." Thương Lung Tình vừa lòng gật gật đầu, hết thảy đều nằm trong dự kiến của nàng.
"A, công tử, có khách hàng yêu cầu muốn gặp ngài, chuyện này. . ." Tiểu Long sờ sờ sau gáy, có chút khó xử nói.
"Chuyện này không vội, nói ta ra ngoài du ngoạn, trong khoảng thời gian này tạm thời không xuất hiện." Thương Lung Tình nghĩ nghĩ, nói. Bây giờ không phải là thời điểm lộ diện, vì tránh cho phiền toái, trước vẫn là cự tuyệt.
"Nga, hảo." Tiểu Long gật gật đầu đáp. Nghĩ rằng, hẳn là công tử có cái gì không tiện đi? Như vậy cũng tốt, tìm lý do thoái thác bọn họ, miễn cho đến lúc đó lại gặp phải phiền toái gì.
"Tiểu Long, nói với Lưu chưởng quỹ, về sau Mục Vũ sẽ thường xuyên đến tửu lâu, nếu hắn có chuyện gì, nói với nàng là được, sau đó nàng sẽ nói lại ta." Thương Lung Tình nhớ tới chuyện nàng nói Mục Vũ đến tửu lâu, còn chưa chính thức nói với mấy người trong này. Lập tức nói tiếp: "Còn có, tuy rằng Mục Vũ ở lại chỗ này, nhưng không phải là người quản lý chuyện tình của tửu lâu, nàng còn có việc khác, nếu như nàng cần, các ngươi hãy giúp đỡ một chút."
"Tốt, công tử yên tâm, chúng ta nhất định phối hợp. " Tiểu Long lập tức lĩnh hội nói.
"Những cô nương đàn tấu hát khúc có gặp phải chuyện gì phiền nhiễu đến không?" Bỗng nhiên Thương Lung Tình giống như nghĩ đến cái gì, nhẹ giọng hỏi Tiểu Long.
"Vừa mới bắt đầu cũng có người động thủ động cước, nhưng đều bị người chúng ta ngăn trở, bọn họ mặc dù căm giận không vui, nhưng cuối cùng cũng ngại đông khách nhân, vì vấn đề mặt mũi, cũng sẽ không lại gây chuyện thêm, vài ngày nay chúng ta cũng có giải thích cho quan khách nghe khúc những danh mục công việc của các cô nương, sau khi bọn họ tuân thủ mới cho bắt đầu diễn. " Tiểu Long có chút ngoài ý muốn trả lời. Hắn không nghĩ tới, công tử quan tâm hết thảy việc trong lâu như vậy, đặc biệt bọn họ đều là hạ nhân, là người mà chủ tử không cần quan tâm để ý đến nhưng nàng lại quan tâm, ân cần thăm hỏi thật lòng, lại không để tâm đến phương diện tiền bạc, trong lòng hắn nhất thời cảm kích vạn phần.
"Ừm, không có chuyện gì là tốt rồi, nếu thực sự có người không tuân thủ quy củ, cứ việc đánh đuổi ra, có việc gì ta sẽ phụ trách." Thương Lung Tình mặt không biểu cảm nói, cả người tản mát ra một loại khí phách không giận mà uy, làm cho người ta bất tri bất giác bị thuyết phục. Lập tức lại nói thêm một câu: "Nhưng nếu thực sự xảy ra chuyện, đánh không lại đám kia, trước hết bảo vệ mạng quan trọng hơn, nhớ không cần cậy mạnh, hiểu chưa?"
"Vâng, vâng, thuộc hạ đã biết." Tiểu Long vừa nghe xong lời nói của Thương Lung Tình, hai tròng mắt xuất hiện một chút lệ quang, hắn không nghĩ tới công tử thế nhưng lại để ý bọn họ như vậy. Cái gì mà nếu xảy ra chuyện, bảo vệ mạng quan trọng hơn? Những lời này chủ tử khác sẽ nói sao ? Nếu hiện tại chủ tử là người khác, bọn họ đương nhiên sẽ không nói những lời kia, thứ bọn họ quan tâm chỉ có tiền bạc, mặt mũi, sao lại giống công tử của bọn hắn lại quan tâm đến cả danh dự cùng tính mạng bọn hắn như thế chứ…
"Dù sao, nếu thật có việc phát sinh, hết thảy cần phải cẩn thận ứng phó." Thương Lung Tình gật gật đầu, cùng Mộng Vũ ly khai tửu lâu Thiên Tình. Trước khi đi, không nói gì nhưng có chút buồn cười nhìn Tiểu Long, tiểu gia hỏa này cư nhiên bởi vì lời của nàng mà cảm động thành như vậy? Xem ra hắn cũng là một người có cảm tính, chẳng những cơ trí, lại còn có lòng biết ơn, tiếp qua vài năm nữa, có lẽ hắn sẽ là một trợ lực hiếm có!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.