- Người đâu, bắt hắn kéo ra ngoài, chém!
Lý Dịch vừa nói ra, công đường lặng ngắt như tờ.
Lưu huyện lệnh vừa mới thừa dịp nghỉ ngơi nhàn rỗi nhấp một miệng nước trà, trong chốc lát phun ra ngoài.
Bỗng nhiên quay đầu, trừng to mắt nhìn Lý Dịch, nghi hoặc, ngạc nhiên, chấn kinh... Đủ loại tâm tình hiển hiện bên trong ánh mắt hắn.
Trảm?
Hắn thật dám nói?
Đừng nói một Huyện úy nho nhỏ, xem như Huyện lệnh, Tri Phủ, cũng không có quyền lợi phê chuẩn tử hình.
Vì phòng ngừa lạm sát vô tội, căn cứ luật pháp Cảnh Quốc, đối với việc xin tử hình, phải báo cáo tầng tầng, đi qua Hình Bộ nhiều lần xét duyệt, sau cùng còn phải được Đương Kim Thiên Tử kiểm tra một lượt, nào có đơn giản như vậy?
Mà xem như thân phận của hắn như suy nghĩ của mình cũng không có tư cách ra dạng mệnh lệnh này.
Bất quá, nhìn thấy hắn nhíu mày, nhẹ nhõm quát "Kéo ra ngoài trảm", Lưu huyện lệnh càng phát giác bối cảnh hắn thâm bất khả trắc.
Lưu huyện lệnh còn như vậy thì càng đừng đề cập đến nha dịch trên công đường.
Vị Huyện úy đại nhân tuổi trẻ vừa mở miệng, bọn họ cũng có chút choáng váng.
Lời nói lặp lại, thanh âm to nhỏ khác nhau thì là nói láo?
Vò mũi đại biểu che giấu chân tướng?
Ngón tay vuốt ve không ngừng là trong lòng bối rối?
Phương pháp xử án này quả thực chưa từng nghe thấy!
Càng để bọn hắn thêm khó tin là, dáng dấp tặc mi thử nhãn, đầu trâu mặt ngựa, xem ra cũng không phải người tốt, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tieu-thu-sinh/2417716/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.