Thôi Duyên Tân và Giang Tử An đều là nhân sĩ Khánh An phủ, nhưng lại không phải Học sinh của An Khê Huyện, trước đó không gặp Lưu Tri huyện quá nhiều.
Đương nhiên, lấy thân phân địa vị bọn họ trước đó cũng không đủ đến cấp độ này.
Nhưng xưa đâu bằng nay, theo thông lệ triều đình, tương đối coi trọng đối với tân khoa tiến sĩ hàng năm, thấp nhất cũng sẽ ủy nhiệm một Huyện lệnh thất phẩm.
Kể từ đó, bọn họ tự nhiên cũng có tư cách bình khởi bình tọa cùng Lưu huyện lệnh.
Nhìn Thôi Duyên Tân đứng dậy đi về hướng Lưu huyện lệnh, ánh mắt Giang Tử An chớp một cái, chần chừ chốc lát cũng đứng dậy.
- Học sinh kính Lưu huyện lệnh một chén.
Thôi Duyên Tân đi đến trước mặt Lưu huyện lệnh, cười nâng chén nói.
Cách xa mấy bước, Lưu huyện lệnh đã nghe một mùi rượu nồng đậm thổi tới.
Ngẩng đầu nhìn người tới, mi đầu Lưu huyện lệnh hơi nhíu, vừa rồi người này và Lý huyện úy xung đột, hắn đều nhìn trong mắt tất cả, tự nhiên cũng không có hảo cảm gì đối với Thôi Duyên Tân, nhưng đưa tay không đánh người mặt cười, nâng chén tượng trưng, nhấp một ngụm rượu liền để xuống.
Hắn vừa rồi uống hơi say, nhưng ngẫu nhiên nhìn thấy một màn kia, tỉnh rượu một nửa, cũng không dám uống nhiều.
Thôi Duyên Tân uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, lúc cúi đầu mới nhìn thấy rượu trong chén của Lưu huyện lệnh vẫn tràn đầy, trên mặt hiện ra một tia không vui, nhưng rất nhanh đã biến mất.
Lúc này, Giang Tử An đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tieu-thu-sinh/2417659/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.