Trong đình viện bây giờ vang lên toàn tiếng quyền cước cùng tiếng kiêu la thảm thiết. Mà bọn người Tiểu Bạch lại càng không kiêng kỵ gì mà ra tay chỉ cần không chết là được. Mà niếu có quá tay chết đi mấy cái rác rưởi cũng không sao? Dù sao đối với thân phận cùng địa vị của bọn hắn bây giờ chỉ là giết đi mấy cái cặn bả cũng không có người dám cùng bọn Hắn to nhỏ. "Mẹ nó các ngươi dừng lại a........" "Ta không giết các ngươi ta không làm người. A a a đau." "Đừng đánh ta van cầu các ngươi đừng đánh ta......!" Lúc đầu vẫn còn vài tên phát ra ngoan thoại nhưng sau một lúc chỉ là một mảnh cầu xin tha thứ. Bọn này cả ngày đắm chìm tửu sắc hơn nữa thân phận của bọn hắn nào chịu qua cảnh này a. Hận, Đau Đớn, Sau cùng là Hoảng Sợ. Bọn Hắn thật sự sợ. Niếu như một quyền đậm chết bọn hắn cũng tốt ít ra không có cảm thấy đau đơn. Nhưng đối phương thuần túy dùng man lực để nện bọn hắn. Hỏi hoa hoa công tử như bọn hắn làm sao có thể chịu đựng được. Mà bản thân Trần Huyền lại được Lý Thành chăm sóc cực kỳ tận tình. Lý Thành một quyền một cước điều khiến cho Trần Huyền đau thấu linh hồn. Phải biết Lý Thành cực kỳ bao che cho người bên cạnh. Chứ đừng nói Sở Tú bây giờ Hắn cũng đã thừa nhận nàng làm nữ nhân của Hắn. Không những vậy tên này còn dám đánh chủ ý lên mẹ của Hắn. Dám nói Hắn là tiểu bạch kiểm. Cả cái Đại Lục này
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]