Chương trước
Chương sau
Đằng xa ghe tiếng đàn. Khiến cho Sở Tú tự nhận Cầm - Kỳ - Thư - Hoạ. Xưa nay tinh thông khiến cho nàng cũng cảm thấy mặc cảm.
Hơn nữa âm điệu đối với nàng rất mới lạ. Không bị gò bó theo khuôn phép.
Cộng thêm hình ảnh Lý Thành đánh đàn. Chung quanh khung cảnh càng huyền ảo như một bức tiên cảnh.
Tích Tịch Tình Tang………..
Tang Tang Tính Tình………….
Tiếng đàn dần dần vang vọng khắp Chủ Phong [Thiên Kiếm Môn] kèm theo đó là Linh Khí không ngừng du động khiến cho toàn bộ [Thiên Kiếm Môn] Cao Tầng cho đến bình thường đệ tử cũng không kìm nén được mà cảm thấy một cổ tâm thần lực trùng kích khiến cho Linh Hồn Lực của bọn hắn có tăng tiếng.
Theo tiếng đàn vang xa. Bên Hồ dần dần tụ tập đến. Bọn hắn không có ồn ào nghị luận. Mà ngược lại yên tĩnh lắng nghe. Có Đệ Tử còn xếp bằng. Cảm ngộ tiếng đàn. Sau đó bắt đầu nhập định.
Mà lúc này không biết khi nào đám người Lý Mẫu – Tống Cầm cùng Toàn Bộ mấy Người Hoàng Vũ cũng đến nơi. Hơn nữa cũng trầm mặt mà nghe.
Cao Tầng [Thiên Kiếm Môn] đến nơi cung an vị mà đứng.
Càng lâu bên hồ tụ tập càng đông đảo. Theo nhân số mà dựa cơ hồ trên dưới Môn Phái chỉ còn một số canh gác Tông Môn Đệ Tử không đến.
“Mẹ. Thành Ca biết đánh đàn sao? Hơn nữa cấp bậc này cùng với Âm Điệu này. Không thể đánh đồng với hắn a?” Tống Cầm một bên tò mò hỏi.
Nàng tuy là nữ nhân của Lý Thành nhưng đây là lần đầu tiên nghe hắn đánh đàn a. Nam Nhân của nàng Cường Đại. Tài Mạo Vô Song. Càng lúc càng khiến cho nàng trầm mê. Hơn nữa hắn còn có nhiều thứ đồ ly kỳ cổ quái.
“Mẹ cũng là lần đầu nghe Tiểu Thành đánh đàn a.” Lý Mẫu cung chỉ lắc đầu mà nói.
Con Trai của nàng quá bí ẩn đến nàng đôi lúc cũng không hiểu. Nhưng nàng cũng không hỏi nhiều. Đó là con trai của nàng. Là cốt nhục của nàng. Nàng nguyện ý vì con trai nàng.
“Không hổ là Thiếu Gia a. Tài sắc vẹn toàn yêu chết hắn mất.!” Bên cạnh Phụng Hoàng kích động mà nói.
Long Vân cũng gật đầu đồng ý.
Tống Cầm cùng Lý Mẫu hai nữ liếc mắt sau đó cười khổ. Lý Thành hắn không tiếp thu các nàng a. Hai nàng cũng rất yêu thích Long Vân cùng Phụng Hoàng. Chỉ tiếc
Hoa Rơi Hữu Ý – Nước Chảy Vô Tình.
“Lý Phu Nhân”
“Tống Thiếu Phu Nhân”
Đang lúc mọi người vừa nói chuyện vừa Lạng lẽ nhìn Lý Thành đánh đàn. Thì một đoàn người đi đến. Mà dẫn đầu là người các nàng quen.
“Chu Môn Chủ Cùng Các Vị Hữu Lễ” Lý Mẫu cười đáp lễ.
Mà lúc này bên cạnh hắn cũng thình lình đi theo 2 sư đồ Kiều Trưởng Lão cùng đương đại Thánh nữ Sở Tú.
Mà Chu Hạo cùng mấy Vị Trưởng Lão kể cả Kiều Trưởng Lão khi nhìn về phía đám người Lý Mẫu cũng không nhịn được mà thất thố.
Lấy Tu Vi của bọn hắn hiện tại đám người trước mặt này lại cho bọn hắn cảm giác sâu không lường được.
Nhìn thấy sắc mặt đám người cổ quái Lý Mẫu cũng không nói nhiều.
Chu Hạo đánh vỡ trầm mặc nói: “Lý Phu Nhân. Chu Mỗ muốn giới thiệu cho mọi người gặp mặt vị này.” Nói xong hắn nhìn về phía 2 người Kiều Trưởng Lão cùng Sở Tú.
“Hai Vị đây là?” Lý Mẫu tò mò hỏi?
“Đây là Kiều Trưởng Lão của [Tiêu Dao Thánh Địa] bên cạnh nữ hài là Đồ Đệ của nàng. Cũng là đương đại Thánh Nữ.” Nói rồi hắn tiếp tục.
“Còn Đây là Lý Phu Nhân Thân Mẫu của Lý Thiếu”
“Bên cạnh Là Thiếu Phu Nhân Tống Cầm nàng là đạo Lữ của Lý Thiếu”
Sau đó lần lượt dạo qua đám người Tiểu Bạch.
Một hồi làm quen mọi người cũng dần dần quen thuộc.
Mà đang đứng bên cạnh Kiều Trưởng Lão. Sở Tú nghe Tống Cầm là Đạo Lữ của Lý Thành trong mắt nàng có một tia ưu thương mất mát.
Đúng Nha. Vị kia như vậy chỉ có nữ nhân ưu tú như Tống Tiểu Thư mới xứng đáng với hắn a Sở Tú trong lòng ngũ vị tạp trần.
Lúc nãy nàng im lặng nghe tiếng đàn ngắm Lý Thành phong thái. Thì Chu Hạo cùng Sư Tôn của nàng đi đến. Mà thấy nàng đứng đó cũng gọi nàng đến.
Mà khi nghe Chu Hạo giới thiệu Nam nhân đang đánh đàn giữa Kiếm Hồ kia chính là vị Đại Năng kia. Cũng khiến cho các nàng kinh ngạc không thôi. Dựa theo Cốt Linh biểu hiện ra vẫn chưa đến 18 tuổi a.
Mà xa xa cảm thụ cũng khiến cho tâm thái bọn hắn mông lung không thôi.
“Lý Phu Nhân”
“Tống Cô Nương cùng các vị Đạo Hữu. Thiếp Thân có lễ.”
Sở tu bên cạnh cùng mấy tên đệ tử Thánh Địa cũng chào hỏi.
“Các vị đa lễ rồi.” Nói xong nàng phất tay trên mặt đất hiện ra đầy đủ bàn ghế. Bên trên đầu đủ loại bánh trái cùng nước.
Không biết từ bao giờ mà trong trữ vật giới chỉ của bọn nàng luôn đầy đủ những thứ này. Cái này phải gọi gần mực thì đen a.
“Các vị mời ngồi”. Lý Mẫu mời nói
“Đa Tạ Phu Nhân rồi” nói xong bọn hắn cũng riêng phần mình ngồi lấy.
Bọn hắn ngồi vào bàn không ai bảo ai im lặng lắng nghe. Qua một Hồi Chu Hạo nhịn không được hỏi?
“Lý Phu Nhân. Các vị thật là có phúc a. Lý Thiếu Tu vi cao thâm. Tài năng vô song. Tiếng đàn của hắn mang theo vận đạo. Chỉ nghe cũng khiến tâm thần tăng tiến không thôi.” Chu Hạo cảm thán.
“Chu Môn Chủ chê cười, hôm nay cũng là lần đầu bọn ta nghe thành nhi đánh đàn a.”
“A. Lẽ nào như vậy!!!” Nói đến đây Chu Hạo liền cảm thấy mình thất thố. Sau đó tiếp tục lắng nghe.
Mà Sở Tú lúc này trên khuôn mặt toàn là vẻ mê luyến. Bản thân nàng trước nay cao cao băng lãnh. Không ít thanh niên tài tuấn. Theo đuổi qua nàng lấy lòng nàng chưa hề khiến nàng tâm tư xao động.
Mà Hôm Nay lần đầu nhìn thấy Thiếu Niên nhỏ tuổi hơn mình lại khiến nàng bối rối.
Bên cạnh Tống Cầm lúc này cũng đang để ý đến nàng trên mặt tràn đầy vẻ giảo hoạt.
Từ khi làm Lý Thành nữ nhân nàng cũng biết hắn quá thu hút người. Cho nên tâm tình của sở tú thu vào hết trong mắt nàng.
Bản thân nàng cũng hiểu được a. Nam nhân như hắn nữ nhân nào mà không yêu. Nàng cũng muốn có thêm mấy cái chị em. Mà cô bé này dung mạo như hoa. Lại là Thánh Nữ Đại Thánh Địa. Niếu so ra lúc trước nàng không bằng sở tú a.
Ài chỉ tiếc Thành Ca quá không hiểu phong tình rồi. Tống Cầm trong lòng vừa vui vừa buồn.
Vui là nam nhân chung tình như vậy nữ nhân nào không muốn.
Buồn là hắn quá cố chấp khiến cho nàng cũng bó tay rồi. Kỳ thực thêm mấy cái nữ nhân nàng cũng không sao a.
Mà Kiều Trưởng Lão càng nghĩ càng khiếp sợ. Đám người này quá mạnh. Tuy nhìn không ra sâu cạn nhưng dựa vào khí tràng. Thì nàng chỉ thấy qua trên người Tiền Nhiệm Thánh Chủ cùng với 2 Thái Thượng a.
Niếu đúng như nàng nghĩ đám người này niếu muốn diệt đi 1 Tông Môn thậm chí là Thánh Địa cũng dễ như trở bàn tay. Không được mấy vị này nhất định phải lấy lòng. Nghĩ như vậy nàng âm thầm bóp nát ngọc truyền tin. Kèm nội dung mà nàng nhận định đi ra.
Mà hành động của nàng lại không qua mắt được đám người Lý Mẫu. Nhưng bọn hắn cũng không nói gì!
Kiếm Hồ Trung Tâm. Lúc này đây trong mặt nước đàn Linh Ngư niếu thấy bằng mắt Thường thì phát hiện bọn hắn to thêm mấy Vòng. Thậm chí quan sát kỹ một vài con Đại Ngư trên đầu xuất hiện 2 cái bọc nhỏ a.
Đây là dấu hiệu của việc Hoá Long. Mà những con Linh Ngư này khí thế trên người đã đạt đến Nguyên Anh Cảnh. Mà cao nhất có một con đạt đến Phân Thần Trung Kỳ Bọc Nhỏ Trên Đầu đã hiện ra nhánh. Dưới bụng có 4 cái chân nhỏ thân hình dài ra trông thấy.
Bên bờ chúng Đệ Tử [Thiên Kiếm Môn] lần lượt đột phá. Người thiên phú kém cũng 1-2 tiểu cảnh giới. Tên nào Thiên Phú Cao thậm chí vượt 1 đại cảnh giới. Hơn nữa Thần Cách có mở Rộng.
Mà thu hết một màn này Cao Tầng [Thiên Kiếm Môn] cùng Kiều Trưởng Lão đám người thì khiếp sợ không thôi.
Bọn người Tống Cầm cảm giác quá quen thuộc nên không phản ứng mấy.
“Một khúc đàn. Linh Ngư sơ giai Cơ duyên Hoá Long. Mấy chục vạn người đột phá.” Kiều Trưởng Lão khiếp sợ không Thôi.
Mà Chu Hạo cùng một Đám trưởng Lão [Thiên Kiếm Môn] kích động không thôi.
Ánh mắt mọi người lại cang sùng bái nhìn phía Lý Thành.
Nhưng đang đắm chìm đánh đàn Lý Thành lại không cần để ý. Hắn hôm nay có tâm trạng cho nên chỉ muốn buông lỏng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.