Mà khi mọi người đưa mắt nhìn về nha đầu Bạch Linh ai ai trong lòng cũng thấy yêu thích.
Lý Thành lúc này mở miệng hỏi.
“Hoàng Vũ đạo hữu tại sao ngươi không hoá hình”
Hoàng vũ đáp lại sau đó nói.
“Ta không thích lắm nhân loại hình dáng. Lý Đạo Hữu đừng hiểu nhầm. Chẳng qua ta thấy hợp với hình dáng này hơi”
“Còn nữa niếu mọi người không chê có thể gọi ta Hoàng Lão là được.”
Lý Thành cười nói.
“Vậy chúng ta từ nay gọi ngươi là hoàng lão.”
“Cũng không cần gọi ta là đạo hữu cứ gọi Lý Thiếu là ok”
Hoàng Vũ mặt đầy dấu chấm hỏi
“Ok là cái gì”
Lý Thành vuốt mũi xấu hổ đáp
“Ta quên mất cái đó có nghĩa là được rồi đó”
“Còn mẹ ta Hoàng Lão cứ gọi là Phu Nhân được rồi”
Lý Thành nói rồi chỉ về Tống cầm
“Hoàng Lão cứ Gọi Nàng là Tiểu Cầm đi”
Mọi người cũng xác định lại cách xưng hô sau đó cũng dùng điểm tâm
“Hoàng Lão thương thế của ngài Có thể tối mai ta mới chữa trị được. Bởi vì độc chất bên trong ngài tuy không xâm nhập lục phủ ngũ tạng. Nhưng bên ngoài tổn thương lớn hơn. Phu nhân cùng nữ nhi của ngài a”
“Tuy nhiên Hoàng Lão yên tâm lúc trước phục dụng đan dược nó đã áp chế cho nên ngài cũng không sao!”
Hoàng Vũ nghe Lý Thành nói vậy mặt đầy vẻ cảm kích cảm tạ
“Lý Thiếu cảm tạ ngài ra tay giúp đỡ. Lão đợi lâu như vậy thêm một ngày cũng không sao!”
“Vậy được ta chỉ sợ Hoàng Lão nóng vội thôi ha ha ha.”
Bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tien-gioi/1022309/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.