Khi Thấy Tống Cầm đi ra Bạch Long cùng Ám Long cảm nhận khí tức song song trán nổi gân xanh.
“Đánh Đánh cái rắm a.” Bọn hắn nghĩ vậy nhưng cũng không chịu thua. Thân là Yêu Hoàng bọn hắn không cho phép chính mình nhận thua. Hơn nữa Long Tộc xưa nay bản tính kiệt ngạo khó thuần.
Mà lúc này Tống Cầm Cũng quay lại hướng về phía bọn hắn mà đi. Khí chất thay đổi hoàn toàn. Một phần ảnh hưởng do Hắc Ám thể chất.
Nàng trên tay cũng không dùng vũ khí. Cũng có lẽ cũng không cần dùng đến.
Nàng biến mất sau một khắc lại xuất hiện. Mà lúc này trong tay nàng là Ám Long. Đang bị nắm như con gà.
Mà khuôn mặt của Ám Long cũng không hiểu ra sao. Quá nhanh. Nó cũng không hiểu tại sao lại bị túm ra. Mà bản thân củng không kịp làm ra biện pháp phòng vệ.
Toàn bộ Ám Linh Lực của nó cũng bị Tống Cầm phong bế. Mặt nó bây giờ chỉ dùng một chữ để hình dung là [NGU]
Chính xác là như vậy. Bản thân Bạch Long cũng đơ luôn. Nhanh quá. Trách không được bản thân song hệ thể chất. Mà hai hệ này lại thiên về ám sát.
Tống Cầm lại vận dụng song hệ uy lực lại càng Nhanh-Chuẩn-Độc
Rầm
Mà lúc này Ám Long bị vứt trên mặt đất. Cũng nằm im thin thít. Nhìn cũng tội thôi cũng kệ.
Bạch Long thì cũng gầm Thét sau đó hướng về Tống Cầm lao đến nó thúc dục toàn bộ linh lực tạo thành phát ra quang cầu đâm thẳng về Tống Cầm.
Nàng cũng không cần động thân. Bàn tay như búp sen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tien-gioi/1022291/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.