Lúc này nhóm của Lý Thành đã đi sâu vào vùng trung tâm [Thập Vạn Đại Sơn]. Càng vào sâu khí tức hoang sơ càng đậm đặc linh khí so ngoại giới càng nồng đậm hơn một chút. Trên đường đi một ít hiếm có linh dược cũng được nhị nữ thu dọn sạch. Mặc dù hắn không thiếu mấy loại này. Nhưng mà ai mà chê nhiều. Tiểu nha đầu Bạch Linh thì vừa đi vừa ngâm nga. Trông rất vui vẻ miệng ngậm kẹo mút tai thì đeo tai nghe.Tiểu Bạch cũng đi bên cạnh. Tiểu tổ tông này lại không bắt nó làm mèo nữa. Mà bọn người cũng một vẻ vô tư không có vẻ gì là ra vẻ đề phòng. Cảnh này niếu để cho đám người nào đó thấy được chắc đấm ngực dậm chân a. “Con mẹ nó chúng ta đi đến đâu cảnh giác đến đó các ngươi thư thả a.” Phía trước tùng lâm che rợp bóng chung quanh còn có một ít phi cầm tẩu thú kiêu gọi bầy đàn. Cũng có yêu trùng độc vật. Nhưng bọn nó lại không dám tấn công Nhóm người này. Chỉ có thể tránh xa bao xa được bấy xa. Trách không được tuy là thấp gia yêu trùng nhưng bọn nó có thể cảm nhận được nguy hiểm. Hoang dã luôn tồn tại một quy tắc là mạnh được yếu thua. Cho nên gặp kẻ mạnh cắp đuôi mà chạy. Nhìn trên đất bò tới lui một đám nhện đen. Lý Thành lại nhớ tới kiếp trước bên cạnh Việt Quốc có nước nào đó có cái món nhện đen chiên xù. Mà hắn chưa thử. Lúc này hắn quay về đám người Lý Mẫu nói.” Mẹ, các ngươi muốn ăn đặc sản không?? Đám người đưa mắt nhìn nhau cũng tự hỏi” đặc sản gì a?” Sau đó gật đầu. Lý thành vung tay lên cách đó không xa một ổ nhện hơn mấy trăm con một con to bằng bàn tay. Bị bưng lên thu vào giới chỉ. Niếu để đám nhện đen này nói được. Chắc chỉ muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông Lý Thành a.” Thảo a bọn ta đụng đến ngươi a. Đã trốn đến vậy còn bị tóm” uỷ khuất a. Mà cho dù Lý Thành có biết Cũng quan tâm cái rắm.” Món ăn thì đừng bao giờ lăn tăn” Thấy Lý Thành Thu Đám nhện đen Kết hợp với cái lúc trước hắn nói đám người biết cái hắn gọi đặc sản là cái gì rồi. Mặt của hai nàng tái đi. Nữ nhân sợ mấy con nhiều chân nhất là khi biết nó sắp thành món ăn. Tiểu nha đầu nghe đến ăn thì hoan hô không ngớt. Tiểu ham ăn a. Nghe đến ăn là không biết gì. Một bên đi một bên nói.” Món này ngon lắm lúc trước ta có ăn qua một lần đảm bảo gây nghiện.” Mà lúc trước ý của hắn là kiếp trước. Đúng là kiếp trước hắn có ăn một lần nhưng sau lại không có cơ hội. Cho dù hắn có như thế nào nhưng hắn vẫn là một người thích ăn. Lúc này Tống Cầm cũng lên tiếng hỏi. “Thành Ca có thật cái thứ đó ăn được sao? “ Tuy nói đáng sợ nhưng ở với Lý Thành mấy tháng nàng cũng không bỏ được thói quen ăn uống a. Phải biết trước kia lấy tống cầm địa vị cùng tu vi. Chỉ ăn uống khi các đại gia tộc hoặc yến hội của hoàng thất. “Được ta cam đoan với nàng.” Lý thành cũng gật đầu khẳng định. Phải biết ẩm thực của thế giới này không bằng một phần mười so bới địa cầu a. Nên khi hắn chế biến các nàng cảm giác những món ăn này rất lạ miệng. Chưa thấy bao giờ???cũng không hiểu Lý Thành lại biết nhiều món ăn cổ quái đến vậy? Lý thành cũng thở dài. Thế giới này cái gì cũng tốt. Chỉ có thức ăn, giải trí, vui chơi là không có! Chán a. Không lẽ sau này mở công viên giải trí. Đi đến khoả đại thụ cuối cùng sau đó là một khoảng thảo nguyên xanh ngát. Đủ loại hoa cỏ. Trên thảo nguyên thấp thoáng từng đàn [Long Mã] Là hỗn huyết Của Giao Long cùng Phi Mã. Long mã trên người long lân sáng bóng. Trên đầu một đôi sừng hươu trên lương lại mọc ra đôi cánh trắng muốt. Như cánh của thiên sứ. Thân hình cao đến hai mét nhìn uy vũ bất phàm. Tống cầm cũng hô lên”Đây là Long mã là thái cổ Dị Chủng không ngờ lại xuất hiện ở đây.” Nàng trong đám người được coi là uyên bác nhất. Nên nhận ra là cũng bình thường. “Nàng biết chúng nó sao?” Lý Thành Hỏi “Vâng” Tống cầm gật đầu sau đó nói tiếp “Long mã là loại vật cưỡi được ra giá cao. Tuy chiến lực không cao nhưng ngoại hình uy mãnh. Cộng thêm ngày đi vạn cây số không mệt. Là món hàng được săn đón rất được ưa chuộng. Chỉ tiếc là không ai có tung tích của bọn hắn. Hơn mười năm trước Tại [Sâm La Vương Triều] xuất hiện một đầu Long mã ấu thú cuối cùng nghe nói bị người của Thánh địa mua với giá trăm triệu thượng phẩm linh thạch” “Mắc như vậy sao?”Bên cạnh Lý mẫu cũng hỏi? “Mẹ ngươi cũng không biết rồi cái này là dị chủng huyết mạch” vô cùng hiếm tranh nhau đoạt là phải “Xì không phải là mấy con ngựa sao?” Lúc này Lý Thành lên tiếng.” Tốc đọ còn nhanh Hơn Tiên Hạm sao?” Lý thành lại BĨU môi. Cả đám người ngây ra. “Đây là tiếng người nói sao?” “Đi thôi đám này nhìn được cái uy mãnh còn không ra gì chưa cưỡi nó thêm đau mông!” Lý thành tiếp tục chế nhạo. Chúng nữ cùng Tiểu Bạch cũng bó tay rồi. Cũng phải so với Tiên Hạm. Long Mã so ra kém Xa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]