Sáng sớm hôm sau Lý Thành tỉnh dậy bên cạnh là Tống Cầm. Khuôn mặt vòn lưu lại dấu vết của trận đại chiến hôm qua. Khoé mắt nàng còn vương lại hai giọt nước mắt.
Như cảm nhận được gì, Tống Cầm mở mắt thấy Lý Thành đang nhìn nàng.
Chàng nhìn cái gì đó? Nàng mở miệng hỏi?
Ta nhìn nàng ngủ rất đẹp a. Nói hắn đưa tay lau đi khoé mắt nàng. Xin lỗi Cầm Nhi hôm qua ta không đối với nàng ôn nhu rồi. Tống Cầm đỏ mặt lắc đầu nói:
Ta không sao. Chàng đừng áy náy.
Nói rồi nàng dâng lên môi thơm cho hắn.(tu đạo sáng sớm miệng vẫn thơm nhá ae)
Ca hai lại hôn nhau một hồi mới tách ra. Được rồi chúng ta dậy thôi.
Đừng để mẹ chờ lâu. Tống Cầm nói.
Ừ dậy thôi. Hai người bước ra khỏi phòng đi đến phòng ăn. Đã thấy Lý Mẫu đợi sẵn ở đó. Thấy hai người đi tới nàng cười cười. Nháy mắt với cả hai. Thấy vậy Lý Thành cười khổ. Tống Cầm Thì đỏ hết cả mặt.
Mẹ người dậy sớm vậy?Tống cầm đi tới nắm tay Lý Mẫu. Ai da con dâu lây lòng mẹ chồng mà không quan tâm chồng nha. Lý Thành triêu đùa nói.
Được rồi Thành Nhi đừng nói nhảm. Vào nhà bếp bưng đồ ăn ra đây. Cầm Nhi con vừa cũng đừng đụng tay chân qua bàn ăn đi. Dạ mẹ
Lý thành cười khổ. Mẹ của hắn đúng là. Hắn đi vào bép bưng ra.
Mặt đầy quái lạ. Vì trên bàn ăn toàn món bổ huyết.
Còn nhìn cái gì? Ta là làm cho Cầm Nhi ăn. Ngươi hôm qua là người được lợi. Nhất a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-tien-gioi/1022267/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.