Trên đường trở về làng, Thanh Phong cùng ba ông cháu họ Khang trò chuyện rất vui vẻ, "Phong ca, Phong ca anh từ phương xa đi đâu mà lại đi ngang đây vậy?" Khang Minh hỏi.
Thanh Phong nghe vậy liền mỉm cười, lấy tay xoa đầu Khang Minh sau đó chỉ về chân trời đáp "Ta đi khắp thiên hạ", nghe vậy Khang Minh hai mắt tỏa sáng, hắn chạy lên đầu hàng và xoay người lại nói "Oa, vậy chẳng phải là đi chơi khắp nơi sao? Em cũng muốn đi, em cũng muốn đi", "Đại ca anh muốn đi một mình hay sao, phải tính cả em nữa" Khang Mẫn nhìn anh trai rồi nói.
Nghe em nói vậy Khang Minh liền bảo "Ai bảo ta đi một mình chứ, ta là muốn đi với Phong ca nha".
"Hai đứa đừng náo nữa, cậu Phong cũng không phải con nít như hai con mà đi chơi, chắc hẳn cậu ấy có việc của mình" Khang Song lên tiếng.
Khang Minh, Khang Mẫn không nói gì, chỉ bĩu môi nhìn ông mình và Thanh Phong, bị nhìn vậy Thanh Phong mặt ngoài đành cười trừ nhưng trong lòng lại nói ' Quả thật ta như vậy không khác đi chơi là bao'.
"Xì, không đi với Phong ca thì không đi, sau này con lớn con đi một m.." Chưa nói dứt câu bỗng Khang Minh đụng phải ai đó, hắn quay người lại nhìn sau đó hô lên "A, là cha, cha đang đi đâu vậy?" Vừa nói Khang Minh vừa nhìn vào tráng hán trước mặt, người này thân hình vạm vỡ, đầu xõa tóc dài, phủ kín hơn nữa khuôn mặt, trên người hắn chỉ mặc một bộ quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-mong/3332822/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.