Dưới ánh trăng bàng bạc, Hoàng Thiên đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt sắc bén như tia chớp quét qua cảnh sắc hùng vĩ của Càn Nguyên Sơn. Áo bào hắn khẽ lay động trong làn gió núi lạnh buốt, tạo nên dáng vẻ như một tiên nhân uy nghiêm đang đứng trên đỉnh cao của thế gian. Đế khí trong cơ thể hắn cuồn cuộn tuôn trào, hòa quyện cùng thiên địa, tạo thành những đợt sóng linh lực mạnh mẽ, lan tỏa khắp không gian, bao phủ toàn bộ Càn Nguyên Đảo. Trong khoảnh khắc ấy, một ý niệm lướt qua trong tâm trí, tựa như chính hắn đã hóa thân thành thiên đạo của mảnh đất này.
Khi đôi chân Hoàng Thiên chạm đất, hắn tiến vào đại điện, nơi hương trầm lan tỏa nhẹ nhàng từ những nén nhang đang cháy dở. Thắp một nén hương kính cẩn, hắn nhanh chóng quay trở lại động thiên của mình. Vừa bước vào, Hoàng Thiên cảm nhận ngay luồng linh khí nồng đậm, như tăng lên một tầng mới.
Tại đáy hồ sâu thằm trong động thiên, nơi ánh sáng không thể chạm tới, Hoàng Thiên tìm đến Giao Long, vị tiền bối đã giúp đỡ hắn rất nhiều. Một tiếng gầm vang lên từ lòng hồ, mang theo làn sóng khí chấn động cả không gian. Từ trong bóng tối, Giao Long xuất hiện, thân hình khổng lồ của nó như một ngọn núi vươn lên từ mặt nước, đôi mắt sáng rực tựa như hai viên ngọc lục bảo, soi rọi mọi vật.
"Ngươi đã đến," Giao Long cất tiếng, giọng nói của nó như tiếng sấm vang dội khắp thiên địa, mang theo sự uy nghiêm và trọng trách. "Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643310/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.