"Đi thôi, lên thuyền rồi hãy nói tiếp. Quân sư, ngươi theo ta vào." Hoàng Thiên dứt lời, thân hình như ánh chớp lướt lên thuyền lớn. Ánh mắt sắc bén của hắn quét qua sóng biển mênh mông, như muốn xé toạc cả đại dương vô tận. Trên boong thuyền, gió mạnh cuốn phăng chiếc áo choàng đen, phô bày thân hình cường tráng và khí thế bức người, khiến không gian chìm vào sự uy nghiêm lạnh lẽo của hắn.
Hoàng Thiên xoay người, đôi mắt như kiếm sắc xuyên qua màn đêm vô tận, khẽ nhếch môi thành một nụ cười:
"Hoàng Hôn, ngươi tiến bộ nhanh hơn cả ta tưởng. Mấy năm qua chắc đã chém giết không ít kẻ thù, giờ đây ngươi đã đủ trưởng thành để tự mình đảm đương một phía!" Lời nói nhẹ như gió thoảng nhưng ẩn chứa uy nghiêm và kỳ vọng sâu sắc.
Hoàng Hôn, đại thần tướng, cúi đầu cung kính, nhưng trong đôi mắt hắn lóe lên chút tự hào không giấu được:
"Đạo Chủ, người không biết đấy thôi, U Minh Hải không khác gì Càn Nguyên Đảo, nhưng võ lâm giang hồ chỉ là bề nổi. Đi sâu vào, đó là thế giới của tu tiên cường giả, nơi sát phạt không ngừng. Mỗi bước đi là một trận chiến sinh tử, ta chỉ có thể tiến lên, không thể lùi lại."
Hắn ngừng lại một chút, đôi mắt sâu thăm như đại dương rồi tiếp tục: "Bây giờ dưới trướng ta đã có sáu người, đều là cường giả Nguyên Anh kỳ. Trong đó, hai người là tỷ muội song sinh, tu vi đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong." Giọng nói của Hoàng Hôn trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643285/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.