Chương trước
Chương sau
U Minh Hải

Trên một hải đảo trung tâm, một thanh niên ngồi trên chiếc ghế cao chín thước, toàn thân toát lên vẻ uy nghiêm.

Đôi mắt sắc như rồng, mày rậm, má cao, mặt góc cạnh, sống mũi thẳng tắp, lưng cường tráng, tay rắn chắc, bụng săn chắc như thể hiện rõ sức mạnh tiềm tàng. Nhìn kỹ, hắn không phải là người thường mà chính là một con rồng trong hình dáng con người.

Uy áp của hắn tỏa ra mạnh mẽ như mãnh thú hồng hoang, khiến không ai dám nhìn thẳng. Dưới trướng hắn là vô số giao nhân, đầu giao thân người, cùng nhiều nhân loại.

"Binh mã tập kết thế nào rồi? Tên nhân loại kia chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ mà các ngươi không đánh lại hắn?" Giao Long U Thông, con trai của U Minh Độc Giao Long, cất tiếng hỏi, giọng điệu lạnh lùng đầy áp lực.

"Khởi bẩm thiếu chủ, tên kia có sáu Nguyên Anh cảnh thủ hạ, trong đó Hoàng Y Lâm và Hoàng Thần Hy đều là

Nguyên Anh hậu kỳ. Mà chúng ta bên này chỉ có thiếu chủ và đại tướng quân Lục Ngạc là Nguyên Anh đỉnh phong," một viên chiến tướng dưới trướng đáp, giọng nói đầy lo lắng.

U Thông bóp trán suy nghĩ rồi nói: "Để ta viết một phong thư, mời U Bạch Cơ và U Bạch Xà đến. Một người tu vi

Hóa Thần kỳ, một người tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, nhưng cả hai đều dâm dục khó chịu nổi!"

"Thôi thì liều vậy, tìm một trăm nam nhân đến đây đi!"

"Tuân lệnh," thân vệ binh cầm thư tín bay đi.

Trong động phủ trên một hòn đảo nhỏ

Một thanh niên ngồi uy vũ bá khí trước đống lửa, mắt rồng, mày rậm, má bầu, mặt rộng, sống mũi diều hâu, lưng sói, tay vượn, bụng beo. Xung quanh có sáu người, bốn nam hai nữ, đang thương thảo.

Thanh niên nói: "Chúng ta đang bị dồn về hướng biên giới. U Thông đang tập kết binh mã, có lẽ là muốn vây quét, diệt sát chúng ta."

"Thần Hy, ngươi đi về hướng tây, tìm đến Cần Nguyên Sơn và gặp Hoàng Thiên Đạo Chủ, nói ra tình cảnh của chúng ta. Hắn sẽ đến cứu!" thanh niên tiếp tục.



"Chúng ta sẽ chạy trốn về hướng biên giới để hỗ trợ ngươi," thanh niên nói thêm.

"Vâng," thiếu nữ Thần Hy, rất xinh đẹp, đứng lên đáp và bay đi.

Hoàng Thiên đang đứng trên đầu thuyền, ánh mắt sắc bén nhìn về phía chân trời, mong đợi một trận chiến. Mặc dù có thể sẽ có huynh đệ ngã xuống, nhưng con đường thông vào đại lục sẽ rộng mở.

Hai tháng trôi qua, biển êm sóng lặng. Đột nhiên, một bóng trắng từ xa bay đến với tốc độ rất nhanh. Đó là Thần Hy, thiếu nữ xinh đẹp, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ.

Thần Hy thấy có chiến thuyền liền vui mừng bay đến, chắp tay hỏi: "Xin hỏi đạo hữu, bay về phía trước là hải đảo rất lớn đúng không?"

Mạnh Trường Sinh bước lên đáp: "Đúng thế. Chúng ta là đội buôn từ đó mà ra. Cô nương có việc gì không? Nếu có thể, chúng ta sẽ giúp một hai."

Thần Hy nhìn Mạnh Trường Sinh, thấy khí chất bất phàm, tuấn tú, tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, liền giảm bớt đề phòng nói: "Ta và các huynh đệ bị U Thông Cung truy sát. Đại ca ta để ta tiến về đại lục tìm người giúp đỡ, nhưng hành trình quá xa xôi, không biết các huynh đệ có thể chống đỡ nổi không?"

Mạnh Trường Sinh nghe vậy, nhíu mày đáp: "Vậy người cô nương cần tìm là ai? Chúng ta nếu biết sẽ chỉ giúp, để đỡ phải đi quanh co."

Thần Hy vui mừng đáp: "Ta cần tìm Hoàng Thiên, đạo hiệu Tiêu Dao Thiên Sư."

Mạnh Trường Sinh nghe thế, nhíu mày sâu hơn nói: "Thật ngại quá, Hoàng Thiên không ở trên đảo. Nếu cô nương cần giúp đỡ, chúng ta sẵn sàng hy sinh vì nghĩa."

Một giọng nói vang lên chen ngang: "Ta có thể phái Thiên Quân Vạn Mã giúp ngươi. Chúng ta có nhiều thuyền và binh sĩ."

"Cô nương đi trước dẫn đường, để lâu các huynh đệ ngươi gặp nguy hiểm. Ta sẽ lệnh Thiên Quân Vạn Mã theo sát phía sau," Hoàng Thiên nói.

Thần Hy vui mừng quá đỗi nói: "Đa tạ các vị đạo hữu. Các vị người tốt, tất gặp may mắn. Xin nhờ vị đạo hữu này ta đi trước, các vị phái người theo sau ta. Chúng ta sẽ thâm tạ!" nói rồi Thần Hy cúi đầu thật sâu, sau đó gật đầu với Mạnh Trường Sinh và Hoàng Thiên rồi bay đi.

"Thiên Quân Vạn Mã, theo cô ta. Nhớ kỹ, mọi sự nghe người cầm đầu của cô nương này hành sự," Hoàng Thiên trịnh trọng nói.

"Lạc Long Thành, cơ hội để ngươi đột phá đến rồi," Hoàng Thiên mỉm cười nhìn Lạc Long Thành nói.



Lạc Long Thành cũng mỉm cười, rất chờ mong.

"Vâng, phủ chủ," Thiên Quân Vạn Mã đồng thời đáp và bay đi.

Biên giới U Minh Hải

Thần Hy về đến, la thất thanh: "Đại ca, đại ca, ta mời được cứu binh. Ta gặp một đội thuyền buôn có mười một chiến thuyền, họ đồng ý giúp chúng ta, phái Thiên Quân Vạn Mã đến giúp."

Tên đại ca nghe vậy thì mừng thầm: "Trên đời lại còn người tốt như vậy."

Sau đó hắn hỏi: "Thế binh mã đâu, sao không nghe động tĩnh?"

Năm người còn lại cũng nhìn Thần Hy hỏi: "Vậy binh mã đâu?"

Thần Hy đắc ý chỉ về phía sau.

Lúc này, hai thanh niên tu vi Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong bay đến.

Thần Hy tiến đến tiếp đón, chào hỏi: "Hai vị đại ca, Thiên Quân Vạn Mã đâu sao chưa thấy đến? Có phải thuyền gặp trở ngại nên hai vị đại ca đến trước?"

Thiên Quân Vạn Mã chắp tay chào và nói: "Tại hạ là Thiên Quân, Vạn Mã đến đây hỗ trợ!"

"Phốc!"

Một ngụm nước bắn thẳng vào mặt hai người.

Hoàng Y Lâm đang ngồi uống trà không nhịn được mà phun ra.

Thần Hy lúc này mặt đỏ bừng, hận không thể tìm cái lỗ chui xuống...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.