Đại điện Càn Nguyên, khi Hoàng Thiên đang tiếp tục tu luyện, một thị nữ gõ cửa và nói: "Đạo Chủ, bên ngoài
Ngọc Thiên Hành và Ngọc Thiên Vương cầu kiến, nói là tìm được tung tích của Lạc Long Thành!"
"Được rồi, ta sẽ đi gặp!" Hoàng Thiên nói rồi như một làn khói biến mất giữa đại điện.
Trong sảnh đường, Ngọc Thiên Hành và Ngọc Thiên Vương đang ngồi trò chuyện với Thiên Quân và Vạn Mã thì
Hoàng Thiên đột nhiên xuất hiện. Mọi người thấy vậy thì đứng lên chào hỏi.
"Đạo Chủ," Ngọc Thiên Hành cung kính nói, "'Chúng ta đã phát hiện ra Lạc Long Thành."
Hoàng Thiên nhãn quan sáng lên, trên mặt lộ nét vui cười hỏi: "Vất vả rồi, gia chủ. Lạc Long Thành ở đâu, ta sẽ tự mình đến?"
"Ố phía đông bắc Cửu Nguyên Quan, ẩn sâu trong rừng rậm. Ta đã xác nhận vị trí và chuẩn bị đường đi. Nếu đại ca không chê, đệ có thể dẫn đường," Ngọc Thiên Vương cười tiếp lời.
Hoàng Thiên đứng dậy, ánh mắt lóe lên sự quyết tâm. "Tốt lắm. Thiên Quân, Vạn Mã, Ngọc Thiên Vương chuẩn bị, chúng ta sẽ lên đường ngay lập tức."
Cửu Nguyên Quan là một đạo quan đã bỏ hoang nhiều năm, nơi này đã rất ít người đến, nên hương hỏa không thịnh. Quan Đạo được bao phủ bởi màn sương dày đặc và những dòng suối chảy róc rách. Khi Hoàng Thiên cùng
Thiên Quân, Vạn Mã và Ngọc Thiên Vương tiến vào, họ cảm nhận được linh khí mạnh mẽ, quả nhiên là bảo địa, thảo nào Lạc Long Thành ẩn tu ở đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643173/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.