Nam Vực. Trên đỉnh núi âm u tĩnh mịch của dãy Hoàng Liên, một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ tung mình lên cao, tu vi bùng phát, khiến trời đất rung chuyển. Tiếng quát lớn của hắn vang vọng khắp tứ phương:
"Người không phận sự miễn vào, nếu không sẽ chết!" Lâm Thanh thiên sư rút ra pháp bảo, sẵn sàng chiến đấu.
Mạnh Trường Sinh khẽ nhíu mày, hai tay đặt sau lưng, giọng trầm tĩnh: "Ta là Mạnh Trường Sinh, muốn gặp
Hoàng Thiên!"
"Ta có việc muốn thương lượng," hắn nói dõng dạc, không chút e ngại.
Lâm Thanh liếc nhìn Mạnh Trường Sinh, rồi gật đầu: "Theo ta đi." Họ cùng bay về hướng Càn Nguyên Sơn.
Càn Nguyên Quan
Trong đại điện uy nghiêm, Hoàng Thiên ngồi trên ghế chủ vị, ánh mắt chăm chú nhìn Mạnh Trường Sinh đang ngồi đối diện. Hai người đối diện nhau, sự căng thẳng như đan xen trong không khí.
Hoàng Thiên tò mò lên tiếng: "Ngươi tìm ta có việc gì?"
Mạnh Trường Sinh bình thản đáp: "Ta muốn nói riêng với ngài! Có thể chứ?" Hoàng Thiên gật đầu, vung tay, mười tám tiểu kích bay ra, rơi xuống quanh căn phòng, tạo thành trận pháp bao vây hai người.
Mạnh Trường Sinh nhìn Hoàng Thiên một hồi lâu, như để xác định. Hắn hít thở sâu rồi nói: "Địa Phủ."
Hoàng Thiên giật mình, đầu óc chấn động, sát khí tuôn trào. Một cây đại kích không biết từ đâu xuất hiện từ sau lưng hắn. Thấy phản ứng của Hoàng Thiên, Mạnh Trường Sinh chắc chắn người trước mặt là ân công năm xưa.
Mạnh Trường Sinh vội vàng quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643166/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.