Hoàng Thiên nhắm mắt lại, trong tâm trí hắn hiện lên hình ảnh chiến trường sắp tới. Sau một lúc lâu, hắn mở mắt, giọng nói dứt khoát vang lên:
"Truyền lệnh ngay lập tức cho tứ đại Thiên Vương đến trợ trận. Với sự kết hợp của bốn vị Kim Đan đỉnh phong và Lục Đô Đốc, Đặng Thao sẽ không còn thời gian để quấy rối. Lệnh cho Đại Đô Đốc toàn quyền quyết định mọi hành động, nhớ kỹ, an toàn là trên hết."
Hắn dừng lại một chút, ánh mắt sắc lạnh như dao.
"Cửu Thiên Bồng ở Nam Kinh, ngươi hãy nhanh chóng thiết lập chiêu sinh đệ tử. Những ai có linh căn không phân biệt hạ trung đều phải nhập Càn Nguyên Quan. Đặc biệt là những linh căn Thượng giai, hãy mang về đây cho ta!"
Hoàng Thiên quay sang các tướng lĩnh khác, giọng hắn trở nên uy nghiêm hơn:
"Chuẩn bị báo cáo chi tiết về tình hình quân đội và tài nguyên. Ta dự định tấn công Liên Minh Tán Tu, ngươi cần chuẩn bị điểm binh. Trong trận chiến này, Thiên Bồng, ngươi sẽ chỉ huy. Nhớ kỹ, không được kết thù với hoàng thất, vì chúng ta không đủ lực lượng để mở nhiều chiến tuyến cùng lúc."
"Tuân lệnh," Thiên Bồng Nguyên Soái ôm quyền, đôi mắt kiên định không chút dao động.
Ngay lúc đó, một tu sĩ hối hả chạy vào, quỳ xuống với vẻ mặt lo lắng:
"Đạo Chủ, Gia Chủ Ngọc Thiên Gia, Ngọc Thiên Hành, đã đến bái kiến."
"Để ta tự mình tiếp đón," Hoàng Thiên nói, ánh mắt chuyển từ quyết đoán sang sắc sảo, như thể đang chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643161/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.