Tại Kinh Thành
Trong cung điện nguy nga, ánh sáng từ những chiếc đèn lồng chạm trổ rực rỡ phản chiếu lên ngai vàng, nơi Ngô Nam Đế ngồi với nụ cười chiến thắng đầy kiêu hãnh. Những chiếc đèn lồng bằng ngọc bích và kim cương lấp lánh, tỏa ra những tia sáng lung linh khắp đại sảnh, làm tăng thêm vẻ uy nghi của cung điện. Quần thần vây quanh, ai nấy đều lộ vẻ vui mừng, nhưng bên dưới lớp mặt nạ tươi cười đó là những nét căng thẳng, lo lắng âm thầm, khiến không khí trở nên nặng nề và ngột ngạt.
"Bệ hạ, Hải Vực quy thuận là một tin vui lớn. Nhưng tình hình chiến trường vẫn đang căng thẳng. Đông Vực đã áp sát, Bắc Vực vẫn đang tố chức lại lực lượng. Chúng ta cần phải cẩn trọng," một vị đại thần với đôi mắt sắc bén, mái tóc bạc trắng nhưng vẫn uy dũng, lên tiếng, giọng nói trầm hùng vang vọng khắp đại điện.
Ngô Nam Đế gật đầu, khuôn mặt trở nên nghiêm nghị. Ánh mắt hắn ta lạnh lùng như băng tuyết, mang theo khí chất của một vị đế vương. "Chúng ta không thể lơ là. Nếu để Bắc Vực có cơ hội tổ chức lại, chúng ta sẽ mất đi chiến cơ. Phải hành động nhanh chóng và quyết đoán."
"Càn Nguyên Quan đã chiếm một nửa Nam Vực, các khanh thấy việc này nên làm thế nào?" Ngô Nam Đế đảo mắt nhìn quanh, giọng nói uy nghi, ánh mắt như lưỡi dao quét qua từng gương mặt của quần thần.
"Bệ hạ, vi thần có một kế. Chúng ta có thể dùng kế 'khu hổ nuốt sói', vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3643158/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.