Chương trước
Chương sau
Trong khi Ngô Thiên Tường chuẩn bị cho cuộc chiến, các thế lực đối lập cũng không ngừng tăng cường sức mạnh của mình. Ngọc Thiên Kiếm, đại thiếu gia của Ngọc Thiên thế gia, đã mời gọi các tu sĩ danh tiếng khắp nơi để trợ giúp. Bên cạnh đó, Bắc Minh Quân, Đông Phương Hàn, Tây Môn Hoàng Vũ và Nam Cung Long đều triệu tập quân đội, chuẩn bị cho cuộc chiến tranh quy mô lớn.

Những năm này, Hoàng Thiên đã liên tiếp đột phá, bây giờ tu vi của hắn đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ. Hắn tập trung vào việc xây dựng Càn Nguyên Quan và đào tạo một vạn hai ngàn tu tiên giả. Bất kể linh căn thấp hay cao, hắn vần đưa đến Hắc Lâm Tuyền để tu luyện.

Một buổi sáng sớm, khi sương mù còn bao phủ khắp Càn Nguyên Sơn, Hoàng Thiên triệu tập năm vị thiếu niên mà hắn đã thu nhận từ trước.

"Các ngươi đã tu luyện chăm chỉ, giờ là lúc chứng minh khả năng của mình," Hoàng Thiên nói, giọng trầm ấm nhưng cương quyết. "Loạn thế đã nổ ra, và chúng ta phải sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào. Các ngươi sẽ được chia thành các đội nhỏ, mỗi đội sẽ có nhiệm vụ riêng biệt. Hãy nhớ rằng, chỉ khi đoàn kết chúng ta mới có thể vượt qua mọi khó khăn."

"Từ hôm nay, năm người các ngươi sẽ là đệ tử của Càn Nguyên Quan, các ngươi sẽ có đạo hiệu là Thái Dịch, Thái Cực, Thái Sơ, Thái Thủỷ, và Thái Tố."

Năm người gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm.

"Hôm nay, năm người các ngươi đã đạt Trúc Cơ sơ kỳ, ta giao cho các ngươi mỗi người một ngàn tu tiên giả."

"Năm người các ngươi sẽ chỉ đạo bọn hắn tu luyện, gọi là Ngũ Đại Quân Đoàn."

"Theo Kim, Mộc, Thủỷ, Hỏả, Thổ. Trong đó Thái Dịch là Kim Thần Quân phụ trách tình báo, Thái Cực là Hỏa Thần Quân phụ trách luyện khí, Thái Thủy là Thuỷ Thần Quân luyện đan, Thái Sơ là luyện chế phù lục và Thái Tố là Mộc Thần Quân luyện chế trận bàn và bố trí trận pháp."

Năm người đồng thời quỳ xuống nói: "Tạ ơn Đạo Chủ ban đạo hiệu, đệ tử sẽ vì ngài huấn luyện nên một chi quân đội tu sĩ, sẽ vì Càn Nguyên Quan mà vững chắc."

Đại Nam Hoàng Triều, Ngô Thiên Tường cũng đang chuẩn bị cho cuộc chiến. Hắn triệu tập cuộc họp với các tướng lĩnh và quân sư. Sau khi thảo luận chiến lược, cuối cùng Ngô Nam Đế đưa ra quyết định. Ngô Thiên Tường hạ lệnh tổng tấn công. "Quân Tiếu Thiên, ngươi chuẩn bị quân đội, chúng ta sẽ tấn công Ngọc Thiên gia vào sáng sớm ngày mai."

"Tuân lệnh bệ hạ!" Quân Tiếu Thiên đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.



Trong khi đó, Hoàng Thiên vẫn miệt mài tu luyện. những năm này, Càn Nguyên quân đã thành hình và có sức chiến đấu cơ bản. Thiên Bồng Nguyên Soái đã huấn luyện quân chính quy, tuy tài nguyên tu luyện khó khăn nhưng nhờ có ba trăm vạn dân chúng nên về lương thực không phải lo lắng.

Nam Cung thế gia cũng không ngồi yên. Càn Nguyên Quân đã di chuyển về Hắc Lâm Tuyền để huấn luyện, tránh được nhiều tai mắt của Nam Cung gia. Nam Cung gia phái người điều tra nhưng chỉ thấy một chi lưu dân già cả neo đơn, nên không để tâm.

Bắc Vực, Linh Sơn, Linh Sơn Thành, phủ thành chủ lúc này đông đúc. Một thanh niên cao tám thước, mắt sáng như sao, dẫn đầu. Hắn là Mạnh Trường Sinh, chiêu nạp gần chín trăm vạn lưu dân, bây giờ trong phủ thành chủ có nhiều võ tướng mưu sĩ tu tiên giả, tu vi cao nhất là Kim Đan đỉnh phong, còn Mạnh Trường Sinh đã đạt Nguyên Anh sơ kỳ.

"Chiến sự đã nổ ra, chúng ta chiếm ba phần Bắc Vực, nhưng lực lượng yếu nhất trong mười hai sứ quân, cần phải mưu đồ một phen," Mạnh Trường Sinh nói.

"Thiết Trụ, lệnh ngươi lĩnh hai vạn quân tiến về biên giới Trung Vực, gặp Đại Nam Quân thì đánh, gặp Bắc Minh Quân thì bỏ đi, chỉ đánh tiểu đội nhỏ."

"Mạt tướng lĩnh mệnh," Thiết Trụ ôm quyền nói.

"Chủ công, chúng ta nên kết minh với Hoàng Thất," Trần Phong tiên sinh khom người đáp.

"Được, kế này khả thi," Mạnh Trường Sinh hạ lệnh: "Trần Phong tiên sinh, việc này do ngài phụ trách!"

Bắc Vực, Bắc Minh Thành, phủ thành chủ.

Bắc Minh Vương nói: "Chúng ta sẽ chuẩn bị khai chiến với Đại Nam và Mạnh Trường Sinh. Chia binh ba đường,

Bắc Minh Cảnh trấn thủ biên cảnh, Bắc Minh Quân phòng ngự Đại Nam Quân, ta sẽ dẫn quân đánh Mạnh Trường Sinh."



"Phụ thân, Bắc Minh Quan phải do Lão tổ tọa trấn, phụ thân ở lại trấn thủ Bắc Vực," Bắc Minh Quân khom người nói.

Trung Vực, Kinh Thành.

"Ngô Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Bá quan văn võ đồng thanh quỳ xuống nói.

"Chúng khanh gia bình thân!" Hoàng đế Ngô Nam Đế nói.

"Bắc Vực Mạnh Trường Sinh sứ giả cầu kiến, Linh Sơn Thành có lẽ muốn liên minh với Đại Nam," Thái sư đứng ra nói.

"Được, việc này do khanh sắp xếp," Ngô Nam Đế gật đầu.

"Chúng ta lệnh cho Vệ tướng quân dẫn năm vạn quân uy hiếp Bắc Minh thế gia," Thái úy nói tiếp.

"Phái Tả tướng quân lĩnh hai vạn quân là tiên phong, xa kỵ. đại tướng quân tiến đánh Tây Vực."

"Độc Cô Kiếm sẽ tiến về khuyên hàng Hải Vực."

Hoàng đế Ngô Thiên Tường mỉm cười: "Nhất định phải trọng dụng hắn."

Động thiên Càn Nguyên, Hoàng Thiên đã đột phá Kim Đan đỉnh phong. Hắn rất vui mừng, nhờ có Động Thiên phúc địa, linh khí dư giả, linh dược đều tính ngàn năm trở lên.

Cuộc chiến đang đến gần, mỗi thế lực đều chuẩn bị kỹ càng, tạo nên một trận chiến quyết liệt và gay cấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.