Hoàng hôn buông xuống, nhuộm đỏ cả bầu trời. Ánh nắng yếu ớt len lỏi qua khe cửa sổ, in hằn lên khuôn mặt Hoàng Thiên đang chìm trong những suy tư miên man, bóng đêm mịt mù bao trùm căn phòng, chỉ còn lại tiếng côn trùng rả rích bên ngoài vách đất.
Hắn trằn trọc trên chiếc giường thô sơ, lòng bồi hồi khôn tả. Viễn cảnh tương lai mờ mịt hiện lên trước mắt, con đường tu tiên gập ghềnh chông gai với vô vàn thử thách đang chờ đón. Hồi ức về những câu chuyện huyền bí, những điều cấm kỵ của thôn trưởng ùa về trong tâm trí, khơi dậy trong Hoàng Thiên khát vọng mãnh liệt được khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài. Hắn khao khát được tu luyện thành tiên, đạt được trường sinh bất tử
và vén màn bí ẩn của luân hồi mà hắn từng trải qua.
Những ý nghĩ miên man cứ lẩn quẩn trong đầu, khiến Hoàng Thiên không tài nào chợp mắt. Bóng đêm tĩnh mịch bao trùm lấy mọi thứ, như muốn nuốt chửng cả ánh sáng hy vọng le lói. Hắn nhắm mắt lại, chìm vào những suy tư miên man, không biết tương lai phía trước sẽ ra sao.
Sáng hôm sau, Hoàng Thiên thức dậy sớm và bắt đầu như mọi ngày. Hắn dành hàng giờ mỗi ngày để luyện tập võ công, sau đó hắn đến đồng ruộng của mình. Nhìn vào những bông lúa vàng ươm, hắn thầm nghĩ: "Tháng sau có lẽ là gặt được rồi."
Tiếp đến, hắn tiến về Hắc Liên Sơn. Hai bên đường, những tán cây cổ thụ rợp bóng mát, tiếng chim hót líu lo,
tiếng suối chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3632888/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.