Lời nói vừa dứt, bóng lão Hoàng đã lướt qua cổng thôn, khuất dần sau rặng tre già. Gió thổi xào xạc qua những tán
lá, mang theo tiếng lá khô xào xạc, như tiễn biệt vị anh hùng thầm lặng. Dưới ánh trăng mờ ảo, những giọt nước mắt lăn dài trên má dân làng, lấp lánh như những viên ngọc trai quý giá. Họ tiễn biệt lão Hoàng với niềm tự hào xen lẫn lo âu, bởi họ biết rằng đây có thể là lần cuối cùng họ được nhìn thấy lão hoàng.
Dưới bóng đa già rợp mát, Hoàng Lão hiên ngang đứng đó, tay cầm thanh đại đao sắc bén, ánh mắt
sáng quắc như hai ngọn đuốc. Sau lưng lão là hai ngàn thanh niên trong thôn, tay ai cũng cầm binh khí sắc bén, khí thế hừng hực sẵn sàng chiến đấu. Bầu không khí tuy căng thẳng nhưng trong mắt ai ai cũng lóe lên sát khí, nhìn chằm chằm phương bắc như muốn ăn tươi nuốt sống.
"Ta không muốn nhiều lời, nhưng ta vẫn phải nói !" Hoàng Lão cất tiếng, giọng nói vang
vọng như tiếng sấm. "Sau lưng các ngươi là cha mẹ, vợ con, là nhà của các ngươi, các ngươi có muốn chúng ngủ vợ của các ngươi, giết chết người thân các ngươi, ăn thịt con các ngươi không?."
“ Không muốn! ” mọi người đồng thanh gào thét.
“ Vậy các ngươi phải làm gì để bảo vệ người thân, bảo vệ vợ con của mình?” lão Hoàng nhìn chằm chằm vào hai ngàn người trước mặt lão quát hỏi.
“ Giết, giết giết!” tiếng hét chấn thiên vang lên, mọi sự uất ức, bi phẫn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-dao-dao-chu-dai-mong-ba-thien/3632886/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.