Mẹ Tiếu rất nhanh bưng một bát cháo thịt nạc cùng với hai quả trứng muối vào phòng Tiếu Trì. Bà điều chỉnh lại tâm tình, tươi cười đúng kiểu hộ sĩ: “Cô làm không giống ngoài hàng, nhưng Tiếu Trì rất thích ăn, sáng sớm phải ăn hai quả mới rời đi. Cháu thử xem, không ăn được thì để cô đổi cho cháu món khác.” 
Tề Úy an tĩnh nhận lấy bát cháo, cổ họng của anh vẫn đau rát, nhưng anh cố gắng nói câu cảm ơn: “Cô làm rất ngon ạ.” 
Anh đẹp trai dù bị bệnh thì vẫn đẹp trai, trọng điểm chính là hai chữ “rất ngon” mà. 
Tề Úy quay sang cười cười với mẹ Tiếu. 
Trong lòng bà có chút mất bình tĩnh nghĩ, ai nha, nét đẹp chết người. Thảo nào mà có thể mê hoặc con trai bảo bối của bà đến thế. Nếu mà bà trẻ lại 20 tuổi, nhất định… 
Trời ạ, bà đang nghĩ lung tung cái gì vậy! 
“Đừng cố nói, cô biết cổ họng cháu đau. Ăn xong rồi ngủ thêm một chút.” Mẹ Tiếu nói. 
“Cô không đi làm ạ?” Tề Úy thấp thỏm hỏi. 
“Hôm nay là ngày nghỉ của cô. Bọn cô làm hộ sĩ ba ngày được nghỉ hai ngày, tương đối nhàn nhã.” Me Tiếu đi tới mở cửa sổ đằng sau đàn dương cầm. Không khí tươi mát ùa vào phòng, mang theo chút phong vị đặc biệt của mùa xuân. 
“Cảm ơn cô.” 
… 
Tề Úy ăn xong cháo, dạ dày trở nên ấm áp, mí mắt lại trùng xuống. Anh cảm thấy khó tỉnh táo, vì vậy mơ màng đi ngủ. 
Chờ tới khi anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cv-cung-vong-phoi-tong-cong/3250981/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.