71.
Tiểu Vương gia hiểu thấu hết, chuyện còn lại dù Yến đại nhân không nói ra, y cũng đoán được bảy tám phần.
Nhưng y lại ngồi yên tĩnh, không thốt một lời.
Yến đại nhân thấy y không nói gì, trong lòng càng miễn cưỡng hơn.
Trước đây hắn chỉ biết tiểu Vương gia thích cười bẩm sinh, sống không tim không phổi, sau này mới biết được y chỉ là không bày ra nỗi khổ trong lòng mình cho người ngoài.
Y giấu hết thảy tâm sự nơi đáy lòng, đợi đêm đến mới lén khóc thút thít trong giấc mộng.
Ngực Yến đại nhân quay cuồng, hắn đang rất muốn ôm tiểu Vương gia của hắn, đã thấy tiểu Vương gia cúi đầu xuống, cẩn thận vuốt ve những vết sẹo của hắn.
“Còn đau không?” Tiểu Vương gia hỏi.
“Không đau nữa, trước đó vài hôm vì lên đường không nghỉ ngơi nên mới bị bệnh, bây giờ không sao nữa rồi.”
Tiểu Vương gia nhẹ gật đầu, động tác trên tay không ngừng, mở miệng hỏi tiếp: “Những lời trong thư hôm qua huynh nói đều là nghiêm túc sao?”
“Đúng.” Yến đại nhân đáp chắc chắn, nghiêm túc đến mức suýt nữa thề với trời.
Nhưng một giây sau lại bị tiểu Vương gia chặn lại: “Thế nhưng hôm đấy, ta nghe huynh gọi tên húy của hắn. Huynh chưa từng nói với ta huynh thích hắn.”
Lòng Yến đại nhân trầm xuống.
72.
Yến đại nhân và Hoàng đế chơi thân như tay với chân nhiều năm, thỉnh thoảng chơi đùa sẽ gọi tên húy của nhau, có điều sau này lớn tuổi rồi, yến đại nhân nhận ra tâm tư không nên có của mình, nên chỉ lén mặc niệm ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cuu/11591/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.