27.
Ánh mắt tiểu Vương gia nhìn chằm chằm mũi giày, nhỏ giọng hỏi Yến đại nhân: “Mấy năm nay Yến ca ca có nhớ ta không?”
Yến đại nhân nói: “Nhớ.”
Tiểu Vương gia vui vẻ lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ, trong lòng vô cùng vui sướng.
Nhưng lát sau lại cảm thấy chữ “nhớ” kia bình thường quá, Yến đại nhân tha hương nhiều năm vậy rồi, người để nhớ nhất định vô số kể, cũng không thể thể hiện bản thân mình đặc biệt, nên lại hỏi: “Nhớ Hoàng đế ca ca nhiều hơn hay nhớ ta nhiều hơn?”
Tiểu Vương gia lòng đầy chờ mong đợi đáp án, thì thấy Yến đại nhân đột nhiên dừng bước, ra dấu im lặng với y.
“Không nghĩ tới ta không ở đây có mấy năm, trong cung lại xuất hiện lời đồn bậc này.” Người nói chuyện đúng là hộ quốc Đại tướng quân vừa khải hoàn hồi triều hôm nay, hắn hỏi: “Có biết ai là người đứng sau màn không?”
Trả lời gã là đương kim Hoàng hậu, nàng nói: “Tâm tư Hoàng thượng kín đáo, không tùy tiện lộ ra những tin tức đó cho ta, có điều ta âm thầm nghe nói, Hoàng thượng dường như đang hoài nghi Thừa tướng đại nhân…”
Lúc này chợt có cơn gió thu lạnh thổi qua, tiểu Vương gia núp trong bóng tối một hồi cảm thấy ngứa mũi, che miệng lại nhẹ giọng hắt hơi một cái.
Khi hai người nói chuyện đã nghe được âm thanh, Tướng quân cảnh giác nói: “Có người.” Lập tức cất bước đi nhanh tới chỗ bọn họ.
Yến đại nhân tự biết có lẽ đã nghe được cái gì không nên nghe, vội kéo tiểu Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cuu/11578/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.