"Đi vào thôi?" Liễu Vọng Thu đẩy đẩy Mục Lâm Vãn.
Thân thể Mục Lâm Vãn có chút cứng ngắc, cậu nhẹ giọng nói: "Nếu không hay là chúng ta chờ một chút?"
"Chờ cái gì chứ? Tới muộn thì án cũng phá xong rồi, có đại công lao gì đều không tới phiên ngươi!" Liễu Vọng Thu tay thì lôi kéo Mục Lâm Vãn đi, tay thì đẩy cửa.
Bên trong chỉ có ba người, người đàn bà đang khóc thét, Huyền Bảo đứng bên cạnh với vẻ mặt khó xử, còn có một nam tử trẻ tuổi đứng một bên không phát ra tiếng nào.
Mục Lâm Vãn đưa tầm mắt dừng ở trên người nam tử kia, híp mắt quan sát thì cậu phát hiện người này đúng thật là cùng thi thể đang nằm kia có vài phần tương tự.
Nên.. đây không phải là xác chết vùng dậy? Không đúng, đây chính là chết rồi sống lại a!
Thấy được hai người xuất hiện Huyền Bảo như gặp được cứu tinh, vội vàng chạy tới bắt lấy tay của Mục Lâm Vãn kéo đến trước mặt hai người kia.
"Tiểu công tử, ngươi mau giúp ta nhìn xem, đây là người hay quỷ."
Phụ nhân kia nghe được lời này vội vàng khóc thét: "Đây là nhi tử ta! Là người đó! Hắn chính là người sống sờ sờ! Đại nhân ngươi phải làm chủ cho ta a!"
Bà quỳ gối trước mặt Mục Lâm Vãn, hai tay gắt gao ôm chằm lấy chân cậu giống như cố hết sức nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Mục Lâm Vãn mặt có chút trầm ngâm, thân thể lại khẽ run lên, người đàn bà đang ôm lấy chân cậu không nhận ra nhưng Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-tu-xinh-dep-nhu-hoa/1112786/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.