Khi việc chuẩn bị cho hiệu thuốc gần hoàn tất, Tống Thành Cảnh, người đã tránh mặt ta suốt một tháng, đột nhiên đến nhà.
Sắc mặt hắn có chút tiều tụy, không còn vẻ hào hoa phong nhã như trước đây.
Người tùy tùng của hắn nói rằng Tống Thành Cảnh đã bị Quốc công phu nhân đánh, nằm trên giường suốt nửa tháng.
Ta không hỏi lý do vì sao hắn bị đánh, mà thẳng thắn nói: “Chờ ngày mai khi A Cảnh ca ca rảnh, chúng ta sẽ hủy hôn. Nếu A Cảnh ca ca sợ bị Quốc công gia và Quốc công phu nhân trách phạt, Yến Nhi có thể đích thân đến gặp họ giải thích. Nói rõ rằng việc này không liên quan đến A Cảnh ca ca, mà là Yến Nhi muốn hủy hôn.”
Không ngờ sau khi nghe những lời ta nói, mắt Tống Thành Cảnh bỗng đỏ hoe.
“Tại sao lại hủy hôn? Ta không đồng ý hủy!”
Ta ngạc nhiên nhìn hắn.
Hắn không nên vui mừng sao? Sao lại có phản ứng như thế này.
“Yến Nhi muội muội, muội quên rồi sao? Ta đã nói rằng ta sẽ cưới muội và chăm sóc muội suốt đời mà!” Tống Thành Cảnh vội vàng nói.
Ta mỉm cười.
“Đúng vậy, A Cảnh ca ca trọng lời hứa, Quốc công phủ cũng trọng tình nghĩa. Nhưng chuyện hôn nhân, nếu để sự áy náy và trách nhiệm xen vào, thì sẽ không còn trong sáng nữa.
“Chắc hẳn A Cảnh ca ca cũng biết rằng huynh không có tình cảm nam nữ với muội, nếu không, huynh đã không lưỡng lự và tránh mặt muội suốt thời gian qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-tu-phu-quoc-cong/3615114/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.