Bầu trời xanh thẳm, thảo nguyên rộng lớn, Triệu Nhu mặc một thân kỵ trang màu đỏ lửa, đi một đôi ủng da nai nhỏ, cưỡi một con ngựa đen bờm trắng, nàng đang chạy dọc theo một dòng suối nhỏ trong vắt.
Nàng cười đón gió chạy như bay, cảnh sắc nàng đi qua đẹp không sao tả xiết, giữa vùng đất rộng lớn vào giờ phút này phảng phất như chỉ có mình nàng, khiến cho nội tâm nàng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Một người một ngựa cứ như vậy chạy băng băng suốt quãng đường dài, mãi cho đến khi Triệu Nhu cưỡi ngựa vượt qua một dòng suối và một đồi núi nhỏ thì nàng mới dừng lại nghỉ ngơi vì mệt mỏi.
“Hu ─” nàng kéo dây cương dừng ngựa lại, nhìn tiểu hắc mã đang quay tại chỗ, nàng vuốt ve bờm của nó, mỉm cười nói: “Ngựa nhỏ, ngươi vất vả chạy lâu như vậy nên chắc đã mệt mỏi rồi đi? Tới, để ta lấy thức ăn cho ngươi ăn.”
Triệu Nhu vuốt bờm tiểu hắc mã, nói xong, nàng duỗi tay vào một cái túi nhỏ buộc ở trên con ngựa, lấy ra một nắm đậu, muốn cho tiểu hắc mã ăn.
Đậu vừa được lấy ra, không đợi nàng cho ăn thì sau đồi núi liền truyền đến một tiếng vó ngựa, theo sau có một người cưỡi một con ngựa băng qua đồi núi nhỏ, đi đến trước mặt của Triệu Nhu.
“Điện hạ, nàng chơi có vui không?”
Người đến chính là Chu Cẩn Ngôn, chỉ thấy hắn mặc một thân võ bào màu tím đen mềm nhẹ, eo thắt dây lưng, thúc chân nhung quần, tôn lên dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-trieu-nhu/3742816/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.