Sau khi gia yến bắt đầu, Chu Cẩn Ngôn lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác ăn dấm của một tiểu hài tử.
Nhìn Lý Hưu quấn lấy Triệu Nhu, đông tây kêu dì, thỉnh thoảng còn nũng nịu trong lòng của Triệu Nhu, Triệu Nhu không những không vui mà còn cực kỳ sủng nịch mặc cho hắn chơi đùa, thậm chí nàng còn chưa thưởng thức bữa ăn của mình, chỉ lo cầm chén nhỏ và cái thìa, dỗ cho hắn ăn bằng những lời nói ôn nhu.
Nhìn đôi mắt của Lý Hưu, ý cười như là muốn thấm ra mật, đặc đến mức không thể nào hòa tan được.
Cảnh tượng này làm cho Chu Cẩn Ngôn nếm qua đủ loại mùi vị, vậy nên dưới tình huống mất tập trung, hắn đã gần như không kịp ứng phó với những chuyện mà đám người đế hậu và Thái Hậu đề cập đến trong gia yến, suýt chút nữa đã bị thất thố trong yến hội.
Chu Cẩn Ngôn rầu rĩ nhìn lướt qua Lý Hưu, đồ ăn trong miệng cũng trở nên đạm nhiên vô vị.
Chu Cẩn Ngôn rầu rĩ không vui, hắn còn tưởng rằng bữa tiệc gia yến này là vì muốn cho hắn ăn dấm của tiểu hài tử, làm hắn ăn đến no rồi.
Lại không ngờ khi gia yến diễn ra được một nửa, Triệu Nhu cũng có chút đói bụng, nàng liền quay đầu nói: “Phò mã, Hưu nhi để cho chàng chiếu cố, ta đi dùng cơm trước đã.”
Chu Cẩn Ngôn nghe vậy thì vui mừng không thôi, hắn vội vàng muốn tiếp nhận Lý Hưu, để cho nó rời khỏi lòng n.g.ự.c của Triệu Nhu. Thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-cong-chua-trieu-nhu/3742805/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.